ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 216

Diệp Chi mặt của đỏ lên, trừng mắt liếc anh một cái, “Đi đi.”

Kỷ Lâm nghe vậy cười ha ha, nhìn Hoàn Tử phất phất tay rồi đi ra

khỏi KFC.

“Anh, em với Kỷ Lâm. . . . . .” Trên đường trở về, Hoàn Tử nằm ở chỗ

ngồi sau xe ngủ thiếp đi, Diệp Chi nhân cơ hội nhỏ giọng giải thích với
Diệp Khung, “Chúng em không có gì .”

“Anh đều biết rõ.” Không ngờ, Diệp Khung thế nhưng không có giật

mình, “Anh liếc mắt đã nhận ra.” Anh quay đầu nhìn Diệp Chi , “Em cũng
trưởng thành rồi, nên có suy tính.”

“Anh, em còn không vội. . . . . .”

“Anh hiểu rõ em lo lắng Hoàn Tử” . Nhắc tới Hoàn Tử, sự tàn ác trên

mặt Diệp Khung hơi tản đi, đáy mắt nhu hòa, “Nhưng em còn hai năm nữa
đã 30 rồi, với lại người này. . . . . .” Diệp Khung dừng một lát, rốt cuộc
cũng phun ra mấy chữ, “Không thích hợp lắm.”

“Anh.” Diệp Chi kinh ngạc, qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu

tiên Diệp Khung phát biểu ý kiến đối với người đàn ông xuất hiện bên cạnh
cô, mặc dù không có đánh giá tốt gì. . . . . .

“Ánh mắt nhìn người của anh trai em rất chuẩn, anh ta điều kiện mọi

mặt cũng không tệ, nhưng không thích hợp. Em suy nghĩ đi, anh là quân
nhân sớm muộn gì cũng phải về lại doanh trại, sau đó thì em làm sao?”
Diệp Khung mặt mày sắc bén, nói thêm “Một năm chỉ có thể gặp anh ta
một lần, hơn nữa không chỉ như thế, lúc anh ta đi thi hành nhiệm vụ, em
còn phải nơm nớp lo sợ, chỉ sợ anh ta xảy ra vấn đề gì.” Diệp Khung dừng
một lát, nhìn Diệp Chi thật sâu, “Cuộc sống như thế, em thật sự có thể chấp
nhận sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.