thái trên weibo rồi. Nói mình thất tình cho nên phải ngừng viết bài một thời
gian.
Độc giả lập tức ùn ùn từ trang web tiểu thuyết chuyển tới weibo, cùng
chứng kiến giây phút đau khổ của đại thần nhà bọn họ.
Tiêu Bất Ly Mạnh: Thất tình, cần nghỉ ngơi mấy ngày, xin lỗi.
Đại nhân của mình đau lòng như vậy, các độc giả cũng chuyển sang
vấn đề khác, rối rít an ủi Mạnh Trường Thụy. Cái gì cũng nói, thậm chí còn
có một bình luận nói: Đại nhân không cần phải khóc, đứng lên đi. Chân trời
chỗ nào không cỏ thơm? Cầu xin người này nhìn mình chi bằng đi tìm hoa
khác.
Bạn này vốn là đùa giỡn, không ngờ lại nhận được hồi đáp
Tiêu Bất Ly Mạnh: Ta thật ra đã yêu đơn phương người đó lâu rồi,
cũng đừng an ủi ta...ta bây giờ chữa thương xong, mấy ngày sau sẽ tái
chiến với tình địch.
Bình luận trong nhất thời lại chuyển sang cao triều khác, thậm chí còn
có những bạn vô lương đang đánh cuộc Tiêu Bất Ly Mạnh đại thần lần này
có thể thành công rước vợ về hay không. Tóm lại là làm ầm ĩ cả lên.
Diệp Chi bên này thì không khí cực kỳ trầm tĩnh. Diệp Khung đoán
chừng là giận thật, vẫn tự giam mình ở trong phòng không chịu ra. Mà
Diệp Chi với Kỷ Lâm vì Hoàn Tử đang làm bài tập, cũng không thế nào mở
miệng nói chuyện với nhau.
Kỷ Lâm giả bộ bệnh nên phải nuốt khổ xuống, còn phải vội vã nằm
trên giường nửa giờ rồi mới về nhà.
Diệp Khung nghe tiếng động ở cửa biết là Kỷ Lâm về. Suy nghĩ một
lát đột nhiên cảm thấy cũng không muốn ở nhà, em gái giống như rất giận