ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 296

Kỷ Lâm mặc dù thông minh nhưng cũng không tính toán với con gái.

Vì vậy từ lúc Triệu Thanh Uyển bắt đầu tiếp xúc thì anh đã bày ra một tư
thái lạnh lùng nhẫn tâm, sợ mình lộ ra nhược điểm gì thì sẽ bị cô gái này lợi
dụng.

Kỷ Lâm vừa nói những lời này ra khỏi miệng, trên mặt Triệu Thanh

Uyển đang nở nụ cười vui mừng liền tắt ngay trong nháy mắt. Cô cúi đầu
nở nụ cười khổ sở. Nếu như không phải vì đuổi mình đi, anh ta làm sao đến
thăm mình cơ chứ.

Người đàn ông này từ lúc gặp mình cho tới bây giờ đều cao cao tại

thượng, dù cho mình một nửa sự chú ý cũng không có.

Lông mi thon dài của Triệu Thanh Uyển run rẩy, bởi vì phẫu thuật sinh

non mà trên khuôn mặt nhỏ nhắn càng gầy yếu hơn, vẻ mặt điềm đạm đáng
yêu. Cô cúi thấp đầu lộ ra một đoạn cổ trắng nõn mảnh khảnh, giống như
một cô gái ngoan ngoãn mà đáng thương.

“Có thể chờ một thời gian nữa hay không? Em...em còn chưa tìm được

việc làm.”

Kỷ Lâm cau mày, ánh mắt quét một vòng trên người Triệu Thanh

Uyển, trong mắt nhỏ dài toát ra vẻ châm chọc, anh miễn cưỡng ngồi trên
ghế sofa, nhỏ giọng nói: “Triệu Thanh Uyển, tôi đã tốn không ít hơi sức để
giúp cô.”

“Em biết rõ. . . . . .” Triệu Thanh Uyển cắn môi, do dự một lát rồi ngồi

vào bên cạnh Kỷ Lâm, tay từ từ đặt ở trên mu bàn tay Kỷ Lâm “Em rất cảm
kích anh, bất luận. . . . . . Bất luận anh làm gì thì em đều nguyện ý, nhưng
hiện tại cái gì em cũng không có, anh...anh có thể để cho em ở lại đây một
thời gian nữa hay không?”

Đôi mắt cô ửng hồng, từng giọt nước mắt lớn theo lông mi lăn xuống,

tay lại nắm thật chặt tay Kỷ Lâm không thả, tiếng khóc nức nở cầu khẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.