ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 302

Khi đó Kỷ Lâm nghe anh ta nói mà cả người nổi da gà, nhức răng.

Vậy mà hôm nay đến phiên mình… Anh rốt cuộc có thể hiểu loại đau khổ
tình cảm này lại không biết phải làm thế nào.

Khi cô bất luận thế nào cũng nhìn không là của mình thì tất cả cố gắng

đều uổng phí hơi sức. Kỷ Lâm rũ mắt xuống, mất hết ý chí.

“Đi, đi uống rượu. Anh đây mời.” Anh đang ngồi trên băng ghế bỗng

nhảy dựng lên, nắm bả vai Bạch Kỳ cười to rồi lôi Bạch Kỳ ra khỏi võ
đường.

Đợi một ngày, rốt cuộc vẫn không có.

Bạch Kỳ lần này không nói lời khinh bỉ mà yên lặng đi theo Kỷ Lâm

ra ngoài, nhưng lúc Kỷ Lâm muốn lái xe thì anh đẩy anh ta qua tay lái phụ
còn mình làm tài xế.

Mà ở công ty Diệp Chi, cấp trên Diệp Chi đang cầm một chồng giấy

A4, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Diệp Chi “Diệp Chi, đây là lần
thứ mấy cô phạm sai lầm rồi hả? Cô gần đây thế nào vậy? Đứa bé lại bị ốm
hả?”

Diệp Chi lắc đầu rồi khom người trước cấp trên thật thấp, nói “Thật

xin lỗi, tôi lập tức sửa, lần này nhất định sẽ không phạm sai lầm nữa.”

“Có chuyện gì có thể xin nghỉ đừng tự ôm lấy, đi đi.” Cấp trên nhìn cô

một lúc rồi đem chồng tài liệu đặt lên trên tay Diệp Chi lần nữa.

Diệp Chi đã làm ở công ty ba năm nhưng chưa bao giờ làm sai chuyện

gì, mấy ngày nay lại liên tiếp phạm sai lầm, nếu nói trong nhà không có
chuyện gì thì anh thế nào cũng không tin .

Ai, cô gái này cũng coi là mệnh khổ, cấp trên thở dài, thôi, tha cho cô

ta đi, đầu năm nay nhân viên tốt rất hiếm có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.