ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 385

Trái tim Kỷ Lâm giật thót, đầu óc nhớ lại cái nhỏ bé kia có thể… Máu

trong nháy mắt nóng lên, anh đoạt lấy quyển album từ trong tay mẹ Kỷ,
ngắm nghía Hoàn Tử rồi nhìn lại hình mình khi còn bé, rồi ném quyển
album chạy ra ngoài.

Gió Bấc thổi vù vù bên tai, gần tối ngay giờ cao điểm, người đi đường

đông kinh người. Kỷ Lâm không biết mình đụng bao nhiêu người, cũng
không biết này có bao nhiêu tiếng kèn vì mình vang lên inh ỏi, anh bây giờ
chỉ muốn gặp Diệp Chi. Chính miệng cô xác nhận thắc mắc trong lòng
mình.

“Kỷ Lâm, anh mang Hoàn Tử đi đâu rồi? Em về nhà, trong nhà không

ai.” Giọng nói nhu hòa của Diệp Chi từ ống nghe bên kia truyền đến.

Hốc mắt Kỷ Lâm ấm áp nóng bỏng, từng mạch máu trong người đang

gào thét, cả người muốn phát hết ra. Anh muốn cười lớn nhưng cũng muốn
hét to. Muốn đem cảm xúc trong lòng mình hoàn toàn phát tiết ra ngoài.

“Em ở nhà chờ anh. Chờ anh. Anh lập tức đến.” Kỷ Lâm thở hổn hển,

tốc độ chạy so với lúc anh vây quét kẻ địch còn nhanh hơn. Năm ngón tay
của anh nắm thật chặt điện thoại, khống chế cho giọng của mình không
được nghẹn ngào “Không, Hoàn Tử đang ở nhà anh, anh rất tốt. . . . . . Em
mở cửa, mở cửa nhanh.”

“Kỷ Lâm, anh làm sao vậy?” Diệp Chi mở cửa ra, thấy mặt Kỷ Lâm

đầy mồ hôi thì vô cùng kinh hãi “Rốt cuộc là vì chuyện gì gấp mà thành cái
bộ dạng này?”

Kỷ Lâm không nói lời nào, chỉ đưa tay kéo cô lại, đôi tay dùng sức

hung hăng xé ra, mới vừa nãy quần áo trên người Diệp Chi còn lành lặn,
bây giờ trong nháy mắt đã bị xé thành hai, lộ ra nửa người trên của cô trần
truồng trắng noãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.