ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 383

thích trẻ con nhưng lại không thể sinh con, cô gái đó có đứa nhỏ rồi cũng
tốt.

Bà không phải là một người mẹ phong kiến, mấy đứa con của bà đều

tự do yêu đương, chỉ cần không tùy tiện thì như thế nào cũng được.

Nhưng mỗi lần Kỷ Lâm về bà đều không quên nhắc nhở anh, đối xử

với cô gái và đứa trẻ tốt một chút.

“Aizzz u, đứa nhỏ này thật dễ thương. . . . . . Nhanh, tới đây cho bà nội

ôm một cái.” Hôm nay Hoàn Tử mặc một cái quần caro, nửa người trên là
áo sơmi dài tay cổ lật màu xám tro, cổ áo còn có một nơ con bướm nho
nhỏ, sạch sẽ, chỉnh tề, mẹ Kỷ vừa thấy đã lập tức thích thú.

“Bà nội khỏe, ông nội khỏe ạ.” Sau khi Hoàn Tử bị Mẹ Kỷ hôn một

cái, đỏ mặt bừng nhưng không quên nâng cao eo nhỏ đứng nghiêm ở trước
mặt mẹ Kỷ chào.

“Hoàn Tử thật hiểu chuyện.” Mẹ Kỷ ôm Hoàn Tử đang đứng ở ngay

chân bà lên, ôm cậu mãi cũng không buông tay, ánh mắt lại nhìn bộ dáng
trầm mặc của thượng tướng Kỷ, lập tức không vui “Đứa bé thật vất vả tới
chơi, ông trưng bộ mặt đó cho ai nhìn hả?”

“Không phải. . . . . .” Thượng tướng Kỷ bị vợ nghiêm giọng nói, vội

vàng khoát tay không nhưng không thể giải thích.

“Không phải cái gì.” Mẹ Kỷ cắt ngang lời của ông, trừng mắt liếc ông

một cái “Nhanh nhanh cười một cái, ông xem Hoàn Tử cũng bị ông hù sợ
rồi.”

Bị hù sợ lúc nào. Mặt đứa nhỏ này lạnh như băng, ông bị cậu hù sợ

mới đúng. Thượng tướng Kỷ châm chọc ở trong lòng, nhưng trên mặt lại
không dám biểu hiện ra, chỉ nhếch môi nặn ra một nụ cười “Hoàn Tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.