ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 398

“Tôi nghe, nghe. . . . . .” Thượng tướng Kỷ uất ức vô cùng, giọng nói

nhỏ giống như mèo kêu “Đây không phải là hút không. . . . . .”

“Nghe đã biết muốn nói gì.” Mẹ Kỷ vứt điếu thuốc lên trên khay trà,

gương mặt đẹp lão trong nháy mắt xuất hiện vẻ tức giận “Được rồi lão Kỷ,
bây giờ đã học được tranh luận rồi sao.”

“Không có, chưa.” Thượng tướng Kỷ ngượng ngùng cười, vội vàng

đưa tay vỗ nhẹ sau lưng của mẹ Kỷ “Đừng tức giận, tôi không nghe thấy
cũng không biết gì còn không được sao.”

Mẹ Kỷ hừ một tiếng “Cái này còn nghe được. . . . . .”

Hai người đang nói chuyện thì nghe thấy khóa cửa ‘Rắc rắc’ rồi nhẹ

nhàng mở ra, ngoài cửa truyền đến giọng nói của đứa con thứ hai đáng
đánh.

“Yên tâm đi, ba mẹ anh đều ngủ hết rồi. Ừ, khẳng định, tin tưởng anh,

không sai. Chúng ta lặng lẽ đi vào, đem trộm Hoàn Tử mang về nhà.”

Thượng tướng Kỷ và mẹ Kỷ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng ăn ý nói:

đứa nhỏ lưu manh.

Kỷ Lâm nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chỉ tạo một khe nhỏ, nhìn bên trong

phòng khách thì kinh ngạc “Hả? Thế nào đèn phòng khách vẫn sáng? Cục
cưng của bọn họ còn chưa ngủ sao?”

Nói xong, anh mở cửa lớn hơn, kêu Diệp Chi vào, nhanh chóng đi lên

trước mở đường, kết quả vừa khom lưng thì đã nhìn thấy ba mẹ đang ngồi
ở trên ghế sa lon nhìn về hướng này.

“Ba mẹ, hai người. . . . . . Hai người tại sao còn chưa ngủ?” Kỷ Lâm

lúng túng đứng tại chỗ, qua vài giây mới miễn cưỡng nặn ra một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.