ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 424

“Được rồi, vậy bây giờ chúng ta về?” Diệp Chi gãi gãi lòng bàn tay

Kỷ Lâm, nhẹ nhàng đụng chạm giống như lông vũ làm cho lòng anh vô
cùng nhột, nhưng trên mặt vẫn không hiện ra mà chỉ ừ một tiếng.

Hai người mặc dù không có động tác thân mật đặc biệt gì, nhưng giơ

tay nhấc chân đều ăn ý, một mình anh ở đối diện bọn họ lại giống như bị
bọn họ quên lãng. Ngực Mạnh Trường Thụy buồn bực đau đớn, đang muốn
mở miệng chào tạm biệt thì Diệp Chi lại nói trước một tiếng.

“Ừ, hai người đi trước, anh ở đây ngồi một chút rồi về.” Mạnh Trường

Thụy không muốn đi chung với Kỷ Lâm, tình nguyện ở tiệm sách thêm một
thời gian nữa.

Diệp Chi gật đầu, cũng không gò ép, cầm tay Kỷ Lâm đi ra cửa, vừa đi

ra đường được mấy bước Kỷ Lâm chợt ngừng lại “Muốn ăn mực viên. . . . .
.”

“Mới ở trong tiệm sách sao anh. . . . . .” Diệp Chi còn chưa nói hết đã

thấy Kỷ Lâm như gió chạy vào tiệm sách, chỉ để lại một câu “Để anh đi
mua.” Rồi ngay cả bóng cũng không có.

A… Người này thích ăn hải sản từ khi nào vậy? Diệp Chi nghi ngờ

nháy mắt mấy cái, phụ nữ có thai khẩu vị thay đổi, mà người đàn ông của
mình còn thay đổi nhanh hơn.

Mạnh Trường Thụy uống xong đến ngụm chocolate nóng cuối cùng,

khi anh muốn đứng dậy rời đi thì ngẩng đầu đã nhìn thấy Kỷ Lâm chạy lại,
đặt tiền lên trên bàn vỗ “Một phần mực viên, muốn đặc biệt cay.” Dừng
một lát, lại thêm một câu “Nhất định phải đặc biệt cay.”

Nói xong rồi đi tới ngồi xuống đối diện Mạnh Trường Thụy, trong đôi

mắt nhỏ dài sáng lấp lánh, ánh mắt không ngừng đảo quanh trên người anh,
làm cả người Mạnh Trường Thụy sợ hãi, không được tự nhiên ho một tiếng
nói: “Làm sao anh quay lại vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.