ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 434

Lúc tấm vải trắng vén lên, ba Diệp không dám mở mắt xem cho đến

khi bên tai lại có giọng nghẹn ngào ông mới dằn lòng mở mắt.

Không phải. . . . . . Không phải con trai của ông.

Thi thể thứ hai. . . . . . Thi thể thứ ba. . . . . . Rồi đến thi thể thứ tư. . . . .

. Đều không phải là. . . . . .

Ba Diệp hít một hơi thật sâu, nghiêm mặt đi tới trước mặt cái giường

thứ năm, tay phải nắm 1 góc vải trắng, bàn tay run run nhưng không thể
nhấc tay mở ra.

Vừa lúc đó, Diệp Chi bỗng nhiên rơi nước mắt lảo đảo xông đến như

bò đến cỗ thi thể trước mặt kia, nắm vải trắng thật chặt dùng sức xé ra,
nước mắt như vỡ đê rơi xuống sàn nhà “Anh…”

Nửa câu sau còn chưa nói hết, tất cả âm thanh đều nuốt vào bụng, đó

là một khuôn mặt anh tuấn trẻ tuổi, bất luận đi ở nơi nào đều sẽ được người
người cảm thán trai đẹp, nhưng lại không phải là anh của cô.

Trong lòng của Diệp Chi chợt dâng lên một hi vọng mong manh. Cô

quay sang mẹ Diệp, nói “Mẹ, người gọi điện thoại cho mẹ nói như thế
nào?”

Lúc này mẹ Diệp cũng thoáng bình tĩnh lại, bà nắm tia hi vọng yếu ớt

trong lòng, giống như bắt được một cây cỏ cứu mạng “Anh, anh ta nói. . . . .
. Lão đại vào bệnh viện trung tâm rồi, trọng thương. . . . . .”

“Có phải mẹ nhớ sai không? Mẹ, mẹ nhanh gọi điện lại cho anh ta đi.”

Diệp Chi giống như bị điên nhìn mẹ Diệp, không đợi mẹ Diệp phản ứng đã
đoạt lấy điện thoại của bà gọi lại, nhưng mặc kệ gọi bao nhiêu lần, bên kia
cũng đều là tắt máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.