ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 104

"Đông Ca?". Hắn cúi ngoẹo đầu cả buổi, bỗng nhiên thở dài, lảo đảo

ngồi xuống ghế đã chỗ hành lang, lại ngửa đầu uống một ngụm rượu.

Tiếng rượu lắc lư trong bình nghe rất rõ trong đêm: "Ngươi là nha đầu

phòng nào? Hả?". Hắn đột nhiên vươn tay đến, lúc tôi còn chưa kịp tránh
né, đột nhiên nắm lấy tay tôi, dùng sức kéo tôi vào trong lòng, mạnh mẽ đè
tôi ngồi xuống đùi phải của hắn.

Ghê tởm! Mùi rượu toàn thân! Tôi không chút do dự giơ chân, đầu gối

đạp vào đũng quần hắn.

"Ối!". Hắn đau đớn kêu lên một tiếng, thân mình chấn động, đau muốn

gập thắt lưng, vò rượu trong tay rơi xuống đất vỡ nát. Tôi nhân cơ hội tránh
khỏi người hắn, lại không chạy xa, đứng cách đó 7, 8m lạnh lùng dõi theo
hắn: "Muốn mượn rượu làm chuyện điên rồ, ngươi tìm lầm người rồi".

"Ngươi...". Hắn thở dốc, cong người hướng về tôi.

Tôi lui về phía sau 2 bước, lạnh lùng nói: "Tốt nhất ngươi đừng lộn

xộn, nơi này cách phòng tân hôn không xa, nếu ta lớn tiếng thét chói tai,
chắc chắn sẽ kéo đến một đám người".

"Ngươi...Không phải nô tài?". Hắn trầm giọng hít thở, chậm rãi đứng

thẳng dậy, tôi cũng không kiêng dè, giữ vững phản kháng không sợ sệt nhìn
hắn. "Ngươi là cháu gái của Nỗ Nhĩ Cáp Xích? Con gái? Phúc tấn?". Hắn
cứ đoán từng người, tất nhiên đã biết tôi không phải là một tiểu nha đầu
bình thường.

"Cũng không phải". Tôi phất tay, "Ngươi đi về đi. Nơi này không phải

là chỗ ngươi nên ở, muốn uống rượu thì ra ngoài đại sảnh uống!".

Hắn hờ hững, vẫn không nhúc nhích gì trong bóng đêm yên tĩnh thâm

trầm, như một con gấu chó say giấc ngủ đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.