ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 103

nào, tôi ba bước như hai lách ra khỏi phòng, thừa dịp đêm đen lánh vào một
chỗ uốn khúc của hành lang.

"Ha ha ha!". Hướng về bầu trời đêm đen kịt một mảng, tôi lớn giọng

cười lạnh ba tiếng, mượn chuyện này để phát tiết sự phẫn nộ trong lòng.

Cũng may từ trước đến nay tôi theo trường phái sống vô tư, bằng

không trong viện phúc lợi trẻ em nhiều năm như vậy, ngay cả những khúc
mắc trong lời nói cũng không nhìn ra thì sớm đã trở thành người tự kỉ có
vấn đề rồi. Hừ, muốn đánh nhau với tôi, không có cửa đâu!

"Ha...". Trong đêm có tiếng cười cợt chế giễu không rõ ràng.

Tôi sửng sốt, có ai đó trốn ngoài chỗ ngoặt của hành lang giống tôi

vậy? Quay đầu nhìn về phía chỗ đèn đuốc sáng trưng, phòng hỉ bên kia
đang có tiếng người ồn ào náo nhiệt, cũng không có ai đi đến đây...

"Ai đang ở đó vậy?"

"À". Lại là một tiếng cười khẽ thản nhiên. Tôi cũng không sợ ma, trên

thực tế bản thân tôi không phải là ma sao? Đang định tái mặt giận quát, lại
có một bóng người lảo đảo đi đến từ hòn giả sơn ở đầu kia.

"Ai?". Trời rất tối, tôi không nhìn rõ mặt người kia, chỉ có thể dựa vào

hình dáng cao lớn mà đoán đó là một người đàn ông, trong tay còn cầm
theo một bình rượu, tám phần là uống rượu, mơ hồ nên mới xông vào đây.

"Ngươi là ai?". Tôi không nhìn rõ hắn, hắn cũng không thấy rõ tôi,

huống chi trong giọng nói của hắn rõ hàng đã có bảy phần men say.

Tôi nghĩ ngợi, không muốn nói thẳng thân phận của bản thân, vì thế

cố ý thông báo nhũ danh mà chỉ có người thân mới biết: "Tôi là Đông Ca".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.