ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 255

Anh ta nhanh chóng đuổi theo tôi, chân tôi nhũn ra, tôi biết trò này chỉ

có thể thực hiện một lần, nếu trốn thêm lần nữa anh ta chắc chắn sẽ trở mặt,
vì thế tôi dứt khoát đứng yên, để cho anh ta ôm lấy. Khi môi anh ta lại
chuẩn bị đè xuống, tôi lấy tay ngăn lại, cười thật quyến rũ nói: "Bối lặc gia
đúng là không biết xấu hổ, không sợ người khác cười nhạo".

"Ai dám cười nhạo? Ở đây ngoại trừ tôi với nàng, còn có ai khác nữa

hay sao?". Anh ta ôm chặt tôi, chặt đến nỗi tôi suýt không thở nổi, mới nói,
"Đông Ca, tôi nhớ nàng muốn chết! Tôi nhớ nàng muốn chết.... Nàng đúng
là tiểu yêu nữ! Thảo nào Ngạt Thương vì nàng mà mất mạng, Đông Ca,
nàng đúng là yêu nữ khiến người ta say mê nàng đến chết". Anh ta nghiến
răng thở hổn hển, gương mặt tràn đầy dục vọng, khiến tim tôi đập thình
thịch.

"Ngạt... Thương?". Cái tên này nghe quen quen, nhưng cái đầu hỗn

loạn của tôi lúc này, nghĩ thế nào cũng không ra đã nghe qua cái tên này ở
đâu.

"Ngạt Thương ấy! Nàng có còn nhớ anh ta không?". Mạnh Cách Bố

Lộc đưa tay vuốt ve má tôi, tôi rất muốn cắn cho anh ta một cái thật đau, cố
gắng áp chế sự ghê tởm trong lòng, anh ta đã cười dâm đãng đè tôi xuống
kháng(*) phía nam trong phòng, "Thằng nhóc Ngạt Thương ấy, đúng là rất
tinh mắt... Nếu không phải năm đó tôi liên thủ với A mã nàng giết hắn, thì
có khi bây giờ nàng đã nằm trong vòng tay hắn rồi, ngay cả Cáp Đạt cũng
thế...".

(*) Kháng: giường lò.

Chớp chớp mắt, tôi nhớ ra rồi, Ngạt Thương, Bối lặc bộ tộc Cáp Đạt,

vào năm tôi chín tuổi đã bị Bố Trại cùng với Nạp Lâm Bố Lộc dùng "mỹ
nhân kế" hại chết. Hóa ra... chuyện này còn liên quan đến Mạnh Cách Bố
Lộc, tuy rằng những gì tôi được nghe kể lại không rõ ràng lắm, nhưng nhìn
dáng vẻ anh ta lúc này, xem ra phần lớn là vì đoạt vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.