ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 257

Chuông báo động trong lòng tôi vang lên, không chờ tôi lên tiếng lần

nữa, đã nghe thấy một tiếng "xoạt", vạt áo trước ngực đã bị anh ta xé rách -
tôi cuối cùng thì cũng không thể nở nụ cười giả dối được nữa, sắc mặt biến
đổi.

Người này, so với Nỗ Nhĩ Cáp Xích lại càng giống một con sói đói

hơn!

"Gia! Từ từ... Gia!". Tôi cuống lên đưa tay cản mặt anh ta lại, hổn hển

nói, "Chuyện này... Hôm nay không tiện, tôi... Cái kia...".

Ánh mắt anh ta đỏ ngầu, khó chịu nhìn tôi, vừa thở vừa nói: "Không

ngại!". Tiếp tục vùi đầu tấn công.

Chết tiệt, đồ súc sinh không có nhân tính! Anh không ngại! Nhưng tôi

rất để ý có được hay không?

Mấy lần lấy cớ từ chối đều không thoát được khỏi anh ta, cuối cùng

tôi cũng nhịn không được mà hét lên: "Gia".

Thân thể đang đè lên người tôi cuối cùng thì cũng dừng lại, nhưng sau

đó tôi lại nhìn thấy một đôi mắt hung ác như muốn ăn thịt người. Tôi lo
lắng, biết việc muốn hỏng mất, nên vội tươi cười dùng ngón tay đâm vào
ngực anh ta, hờn dỗi: "Xem ngài vội đến thế kìa...". Thấy dáng vẻ do dự
của anh ta, trái tim tôi đập đánh thịch, hạ quyết tâm cho anh ta một liều
thuốc mạnh cuối cùng. Hai tay tôi vòng lên cổ anh ta, chủ động dâng lên
môi hồng.

Lúc môi tôi chạm vào môi anh ta, tôi nhắm chặt mắt thầm nhắc đi

nhắc lại trong lòng, cứ xem như là mình đang hôn một con heo đực đang
động dục trong chuồng heo là được. Ghê tởm thì ghê tởm, cố gắng tưởng
tượng anh ta là một con heo là được...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.