ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 262

Muốn giết Nỗ Nhĩ Cáp Xích? E là Mạnh Cách Bố Lộc anh ta còn chưa

đủ tư cách!

"Vậy còn a phù dung...".

"Chuyện này ngài yên tâm, tôi nhất định vào mùng một, mười lăm

hàng tháng đưa ngài, bảo đảm ngài không chịu khổ, còn về thuốc giải, chờ
ngày chúng ta thành thân, tôi tất nhiên sẽ đưa, tuyệt đối không đổi ý". Quỷ
mới biết được a phù dung có thuốc giải hay không, đứng từ góc độ những
kẻ nghiện thuốc phiện ở hiện đại mà nói, căn bản là không có thuốc giải -
chẳng qua, tôi cho anh ta dùng cũng không phải là chân chính a phù dung,
cho nên ai cần quan tâm thứ đó là thật hay giải, chỉ cần dọa được người là
được rồi.

Quả nhiên Mạnh Cách Bố Lộc đúng là kiến thức nông cạn, không hề

nghi ngờ, thả tôi ra, cười nịnh nọt gật đầu.

Một cuộc hôn nhân chính trị hợp đồng mua bán chính thức ở trong tay

tôi hình thành - tôi thà rằng tự tay bán bản thân mình, còn hơn là để Bố
Dương Cổ bán tôi!

Lúc tôi đi ra khỏi phòng, Cát Đới đang ngồi xổm ngoài cửa, đầy mặt

nước mắt. Thấy tôi quần áo không chỉnh tề đi ra ngoài, con bé đầu tiên là
ngạc nhiên, sau đó oa một tiếng khóc lóc thảm thiết, lao lại đây ôm chặt lấy
tôi.

"Cô bé ngốc, khóc làm gì? Có gì mà khóc?". Tôi nhẹ giọng dỗ dành,

nhìn ra xa thấy có bóng người đứng ở cuối hành lang dưới cổng vòm, là Bố
Dương Cổ.

Tôi gật đầu, bình thản cười với anh ta, ánh mắt anh ta thoáng hiện vẻ

áy náy, rồi bóng dáng anh ta nhanh chóng trốn vào sau cổng vòm.

"Cách cách! Người chịu uất ức rồi... Bát A ca mà biết...".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.