ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 260

Tôi cười ha ha, che miệng không nói, đúng là đang buồn ngủ thì có

người đưa tặng gối đầu. Thứ tôi cho anh ta ăn chẳng qua chỉ là một mảnh
nhỏ lá trà ướp mùi hương trong túi hương của tôi, có độc hay không tôi
không biết, có lẽ ăn xong sẽ hơi đau bụng một chút, chẳng qua là mùi vị
đúng là vừa đắng lại vừa cay, khó ăn vô cùng.

Anh ta nhìn tôi vô cùng hận thù, tôi nghĩ nếu được, nhất định anh ta sẽ

nhảy xổ vào cắn chết tôi.

"Quả nhiên là a phù dung! Cô đúng là người phụ nữ ác độc lòng dạ

nham hiểm! Rốt cuộc cô muốn gì? Không lẽ là Nỗ Nhĩ Cáp Xích sai cô tới
đối phó tôi?". Anh ta cuối cùng cũng thẹn quá hóa giận, "Rốt cuộc hắn đối
với cô có gì tốt, để cô đến chết cũng muốn đi theo hắn? Chẳng lẽ cô không
hiểu cuối cùng sẽ có một ngày ông ta hợp tác với Ô Lạp đi đối phó với
Diệp Hách?".

"Nỗ Nhĩ Cáp Xích là thiên tài! Là Ba đồ lỗ(*) của người Nữ Chân!"

Câu này của tôi không hề sai, Thanh Thái Tổ tất nhiên là thiên tài! Hơn
nữa, chút thủ đoạn này của tôi mà dùng với Nỗ Nhĩ Cáp Xích, chắc chắn sẽ
bị ông ta liếc mắt nhìn qua là đã biết. Cũng chỉ có con heo ngu ngốc Mạnh
Cách Bố Lộc mới dễ dàng mắc mưu!

(*) Ba đồ lỗ: anh hùng, dũng sĩ.

Heo chính là heo! Cho dù có được mang đến Bắc Kinh, thì vẫn là một

con heo ngu ngốc vô dụng! Không cần phải nghĩ cũng biết, lúc trước nếu
anh ta không dùng thủ đoạn bỉ ổi nham hiểm hèn hạ, nhất định là không
thắng được Ngạt Thương.

"Có điều...". Tôi đổi giọng, trước mắt không thể nói quá đà, nhỡ chọc

giận anh ta, anh ta cùng đường dùng chiêu ngọc nát đá tan(*), không phải
là tôi xong đời? "Tôi cũng không phải là người đứng bên phía Nỗ Nhĩ Cáp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.