ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 285

Nói xong mấy chữ này, ông ta chợt đẩy tôi ra, quay người, không hề

do dự đi ra ngoài cửa.

Sau khi bước một chân ra khỏi cửa, bóng hình cao lớn của ông ta hơi

run lên, như không có sức nhấc chân còn lại lên nữa, ông ta dựa vào khung
cửa hít thở mấy hơi, sau đó cứng nhắc đi ra ngoài.

Gió mùa thu, mang theo những giọt mưa nhỏ từ ngoài cửa thổi vào,

bắn vào làm ướt cả gương mặt tôi, tôi đưa tay lên lau, cuối cùng nhẹ nhàng
thở ra một hơi.

Đang định đi đóng cửa, thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn

dập. Nỗ Nhĩ Cáp Xích vừa đi, đám nô tài lúc nãy bị cho rời khỏi phòng
nhanh chóng trở về hầu hạ.

Nhưng lúc này lòng tôi tràn đầy sợ hãi, không muốn gặp ai cả, chỉ

muốn lặng im trong chốc lát.

Đang định mở miệng bảo họ quay về, thì nghe thấy một ma ma già hét

chói tai: "Sao ở đây lại có máu? Không lẽ vừa rồi Cách cách ho ra máu?".

Tôi ngẩn người, thân mình như bị đóng băng.

Tháng hai năm Kỷ Hợi, trong lúc tôi rời Kiến Châu, Nỗ Nhĩ Cáp Xích

nghe đề nghị của Bát A Hoàng Thái Cực, sai Ba khắc thập Ngạch Nhĩ Đức
Ni cùng với Trát nhĩ cố tề Cát Cái, dùng chữ Mông Cổ làm mẫu sáng tạo ra
chữ Mãn, từ đó về sau chữ Mãn thay thế chữ Mông Cổ trở thành văn tự
được dùng trong lưu thông thư tín của tộc Nữ Chân.

Tháng mười một, trong văn thư mà Nỗ Nhĩ Cáp Xích gửi cho Quốc

vương Triều Tiên, tự xưng "Quốc vương của Kiến Châu". Dã tâm xưng
hùng xưng bá của ông ta vì vậy mà bị vạch trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.