ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 288

triều Minh. Cùng với sự phát triển của chợ tư, ngày càng nhiều đồ vật hiếm
lạ tinh xảo được đưa vào Nữ Chân, đối với tôi, thể nghiệm trực tiếp nhất là
đồ dùng ăn mặc quanh tôi bắt đầu có đồ xa xỉ.

(*) Khai Nguyên: một huyện vùng Đông Bắc Bộ thuộc tỉnh Liêu Ninh.

(**) Quảng Ninh: huyện Quảng Ninh thuộc tỉnh Quảng Đông.

Hưởng thụ cuộc sống vật chất cao nhất, tất nhiên là quyền lợi của giới

quý tộc, mà tôi lại là một thành viên trong đám những người theo đuổi mốt
mới, theo đuổi mốt đang thịnh hành vốn là một sở thích của tôi, lúc còn
sống ở thời hiện đại, cuối tuần nào tôi cũng phải đi shopping điên cuồng,
đem những đồng nhân dân tệ mà mình vất vả mới kiếm được từng cọc từng
cọc chi cho những thứ đồ xa xỉ lộng lẫy. Tôi thích cảm giác vui vẻ tràn trề
ấy, không cha không mẹ, không thân không thích, chỉ có thời điểm ấy tôi
mới có thể cảm thấy bản thân mình đã không uổng sống một lần trên đời.

Còn ở thời đại này, so với những trang phục với trang sức mà người

Nữ Chân cho là lộng lẫy đẹp đẽ, thì kiểu váy tơ lụa(*) nghê thường(**)
mềm mại uyển chuyển, bồng bềnh như tiên nữ của phụ nữ Hán mới là
chuẩn mực cho cái đẹp mà tôi tha thiết ước ao.

(*) Váy tơ lụa: nguyên văn là "la quần", có nghĩa là váy áo được dệt

bằng tơ lụa mỏng, đa phần được dùng để chỉ quần áo của phụ nữ.

(**) Nghê thường: ở hiện đại thường được dùng để chỉ trang phục của

người Hán. Nghê thường là một loại màu sắc của cầu vồng, nên còn được
gọi là cầu vồng, nguyên nhân hình thành nghê thường giống như cầu vồng,
do khúc xạ của ánh sáng trong nước thêm một lần nữa, màu đỏ ở trong,
màu tím ở ngoài. Nghê thường có nhiều nghĩa, được chỉ y phục của thần
tiên (trong truyền thuyết thần tiên lấy mây làm y phục); ý chỉ mây bay; chỉ
trang phục múa mềm mại bồng bềnh; chỉ vũ nữ; chỉ trang phục của đạo sĩ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.