ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 361

Ý tưởng này vừa mới xuất hiện trong đầu, cô bé đã vội quỳ xuống

dưới chân tôi, khóc lóc nói: "Cách cách đừng nghĩ quẩn... Gia thương Cách
cách, nếu Cách cách xảy ra chuyện gì, không chỉ mình nô tài, e là tất cả nô
tài trong phủ này đều sẽ phải chết! Cách cách... Van Cách cách...".

Điều khiến tôi khó chịu nhất chính là người khác dập đầu ba quỳ chín

lạy đối với tôi, nên vội nói: "Gia của bọn em đâu, gọi anh ta đến đây".

"Gia đang ở tiền viện, đang cáu giận với mọi người...". Câu này mới

nói được một nửa, sắc mặt tiểu nha đầu chợt biến đổi, vội che kín miệng,
cúi đầu, "Nô tài đáng chết!".

Tôi cười lạnh, Trử Anh đúng là tràn đầy sức sống nha! Hôm qua còn

vừa sốt vừa ho như sắp chết, hôm nay không chỉ hết sốt, mà còn có sức lực
cáu giận với người khác, đúng là khỏe mạnh nha, chỉ không biết kẻ xui xẻo
này là ai.

Tiểu nha đầu khổ sở cầu xin tôi dùng bữa thêm một lúc nữa, tôi không

hề để ý đến cô bé, đến cả nói tôi cũng lười mở miệng. Khoảng nửa canh giờ
sau, tôi nghe thấy có tiếng ồn ào ở ngoài phòng, đám nha hoàn trong phủ
đều hoảng sợ kêu gào hết cả lên.

Tôi ngạc nhiên đứng dậy, ai dám gây náo động trong phủ Đại A ca?

"Ối chao!". Gã nô tài trông cửa kêu thảm thiết một tiếng, thân thể mập

mạp của gã kéo theo tấm rèm trúc cùng lăn vào phòng.

Tôi lấy lại bình tĩnh, đến khi nhìn thấy rõ người đi từ ngoài cửa vào,

tôi lại thấy sợ hãi, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

"Đông Ca!". Gương mặt Đại Thiện đầy căng thẳng nhanh chóng chạy

tới chỗ tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.