ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 422

Nửa người trên để trần của nó nóng hầm hập, tôi mơ mơ hồ hồ nghĩ,

sao lại nóng đến thế, không lẽ là sốt?

"Không phải như tỷ nghĩ...". Nó khàn giọng giải thích.

Tôi ngừng cười, gật đầu: "Vâng, vâng, Bát gia, tỷ cam đoan là sẽ

không nói với ai... Ngay cả ngạch nương của đệ cũng... Ưm!".

Người tôi run lên, đầu óc tôi rối loạn.

Nó... Nó... Nó thế nhưng lại hôn tôi!

Tuy rằng chỉ khẽ chạm vào, nhưng môi tôi còn lưu lại độ ấm của đôi

môi nó, ngây ngô, chuyện này... Có thể đơn thuần coi như nó thẹn quá hóa
giận, cho nên trong lúc cấp bách muốn mau chóng chặn miệng tôi lại, ngăn
tôi đừng tiếp tục nói bậy nữa được không?

"Đệ...". Tôi nhìn nó, khoảng cách giữa tôi với nó quá gần, thậm chí là

tôi có thể thấy rõ làn mi dài mà cong cong của nó.

Con ngươi đen láy lấp lánh như sao, đôi mắt nó đang cười, tuy trên

gương mặt không biểu hiện gì, nhưng ánh mắt nó lại lộ ra ý cười tinh
nghịch.

Nhưng là, nó đang trêu đùa tôi sao? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?

Trong giây phút này, đầu óc tôi bị nó nhiễu loạn thành ra chẳng nghĩ

được gì.

"Đông Ca... Tỷ rất thơm".

Tôi nhìn nó đầy kinh ngạc.

Sau đấy nó đột nhiên cười với tôi, cúi đầu nhẹ nhàng chạm nhẹ vào

môi tôi: "Đúng là rất thơm".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.