ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 45

chốc tôi không đứng dậy nổi, chỉ lờ mờ nhớ trong Tử Cấm Thành Bắc
Kinh, Minh Thần Tông thích vơ vét của cải, liên tục lâm triều trong hai
mươi lăm năm, là một hoàng đế đốn mạt trong mắt quần thần!

Đột nhiên, một quầng sáng hiện lên, không khỏi nhớ đến chữ Hán

khắc trên bia đá cổ mộ, Bố Hỉ Á Mã Lạp (1582 - 1616) - tôi mười tuổi, đó
không phải là năm công nguyên 1592?

Năm 1592 xảy ra chuyện gì mà tôi có thể biết? Tôi thở hồng hộc, đáng

giận quá, vì sao thông thường trong tiểu thuyết nữ chính xuyên đến Khang
Càn thịnh thế, sau đó nhờ vào tri thức lịch sử muốn gió được gió, muốn
mưa được mưa? Mà tôi lại xui xẻo xuyên qua hơn trăm năm?

Đây là thời điểm lịch sử nào? Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Nỗ Nhĩ Cáp Xích nổi

dậy ba mươi năm (?)...Nỗ Nhĩ Cáp Xích cuối thời Minh...Tôi ra sức suy
nghĩ, ra sức đào bới kiến thức lịch sử ít ỏi trong đầu, chỉ là, không thu
hoạch được gì.

Vấn đề lớn nhất kế tiếp, đó là thân thể này!

Aaaaaaaaaaa - tôi thật muốn ôm đầu thét chói tai, không biết có thể trở

về hay không nữa? Nếu như tôi mượn xác hoàn hồn, chẳng lẽ phải đợi đến
lúc cơ thể nào qua đời, linh hồn của tôi mới có thể giải thoát sao?

1582 - 1616, Bố Hỉ Á Mã Lạp hương tiêu ngọc vẫn*, phải chờ đến lúc

nàng ta 34 tuổi, đó không phải chỉ ra tôi phải ở trong thời đại này hai mươi
mấy năm nữa?

*ngọc nát hương tàn, ý chỉ cái chết theo 1 cách văn hoa.

Trời ạ! Nơi này không có điện, không có điều hòa, không có hệ thống

lò sưởi, không có TV, không có di động...Càng không có camera kỹ thuật
số tôi thích nhất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.