ĐỘC BỘ THIÊN HẠ - Trang 461

Nó đệ mặc tôi ôm, một lúc lâu sau mới thở dài: "Đêm nay đệ muốn

ngủ ở đây".

Tôi trừng mắt nhìn nó, cười khẽ: "Được rồi! Tỷ bảo Cát Đới chuẩn bị

chăn đệm cho đệ...".

"Không! Đệ ngủ cùng giường với tỷ".

"Ôi, đúng là đứa bé con chưa lớn". Tôi vuốt ve gương mặt góc cạnh

của nó, đã sớm không còn thấy chút nào vẻ trẻ con trên gương mặt ấy nữa,
"Nghe nói Bối lặc gia đang định để đệ chuyển ra trong thành, ban cho phủ
đệ khác, đệ có phải hay không cũng nên tính đến chuyện cưới lấy một
người vợ?".

Ánh mắt nó chợt đông cứng, hất tay gạt tay tôi ra, nói đầy vẻ chán

ghét: "Không cần tỷ quan tâm đến chuyện này". Tự cởi áo khoác ngoài,
nhanh chân nhảy lên giường, nó đem một cái gối thêu khác nằm ở góc
giường đặt bên cạnh gối của tôi, sau đó vỗ vào ván giường, "Lại đây!".

Tôi cười hì hì, da mặt của thiếu niên đúng là mỏng, không thể nói...

Sau đó tôi lập tức cảm khái, dù thế nào tôi cũng không thay thế được vị trí
của Mạnh Cổ Triết Triết, không thể can thiệp quá nhiều vào cuộc sống cá
nhân của nó.

Từ từ đi đến mép giường, chậm rãi buông màn, chợt cảm thấy thắt

lưng bị ôm chặt, là nó vươn tay ôm ngang thắt lưng tôi, kéo tôi một cái, làm
tôi ngã lăn xuống giường.

Tôi kêu lên một tiếng, đến khi cảm giác choáng qua đi, mới phát hiện

ra mình đang nằm ngửa ở trong giường, Hoàng Thái Cực thì đang cầm một
lọn tóc của tôi ngắm nghía.

"Tỷ ngủ ở bên ngoài". Tôi muốn đứng lên bước qua nó, lại bị nó đè

xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.