sắc nhọn vào cổ cô!]
"Fuck! mày dám dọa đánh tao à? Mau xuống đây, nếu không tao giết
cô ta!"
Mạch Nhiên bị sự việc đột ngột này làm cho sợ đến choáng váng đầu
óc, mãi đến khi con dao sắc bén chạm vào cổ, cô mới lấy lại tinh thần.
Thẩm Lâm Kỳ nghiêm mặt bước ra khỏi xe, ánh mắt hung dữ như con thú
hoang, mang theo tia sát khí lạnh thấu xương.
Anh nói: "Mày dám động vào một sợi tóc của cô ấy, tao đảm bảo mày
sẽ sống không bằng chết."
Giọng nói lạnh lẽo như băng, khiến người ta nghe được không khỏi
cảm thấy sợ hãi. Mạch Nhiên rõ ràng cảm giác được tên du côn kia run rẩy
một chút. Nhưng vì sợ mất mặt trước đệ tử, hắn vẫn cố tỏ ra ngang ngược:
"Mày, mày còn dám nói mạnh miệng! Dám lừa ông đây à? Ông đây còn sợ
mấy lời đó của mày sao?"
Tên khốn kia nói những lời này chẳng qua là muốn tự khiến mình
thêm can đảm mà thôi, nhưng vì hắn quá căng thẳng cho nên không điều
tiết được sức của tay, lưỡi dao sắc nhọn khẽ bén vào cổ Mạch Nhiên.
Mạch Nhiên hét lên một tiếng đau đớn. Cô cảm giác được có một
dòng ấm áp theo cổ chảy xuống.
"Muốn chết à?." Chớp mắt một cái, Thẩm Lâm Kỳ đã lao đến, tốc độ
nhanh kinh người, Mạch Nhiên còn không kịp phản ứng. Thẩm Lâm Kỳ
một tay cướp lấy con dao, một tay thụi vào mặt tên kia một nắm đấm.
Cùng lúc đó, Thẩm tiểu suất và con chó lang thang chạy đến ngoạm
vào đùi hắn ta một phát!
"A!!!"