ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - Trang 304

Mạch Nhiên vội vã lắc đầu: "Không được, anh mau đi ra ngoài... A!"

Mạch Nhiên thét chói tai. Cái cảm giác tâm tàn phế liệt này, cô nghĩ cả đời
này sẽ khắc sâu trong tâm khảm, một ngày nào đó nhất định sẽ đòi lại từ
anh!

Thẩm Lâm Kỳ rõ ràng cảm thấy vô cùng thỏa mãn với phản ứng của

Mạch Nhiên. "Thả lỏng một chút, đâu phải anh lấy mạng em!"

"Anh làm vậy còn hơn lấy mạng... A!"

Nước suối, máu tươi hòa lẫn vào nhau, cùng với tiếng thét chói tai.

Đêm đầu tiên của cô chỉ có thể dùng một chữ "Thảm" để hình dung. Thật
lâu thật lâu sau đó, khi cô nhớ lại tình cảnh ngày hôm nay, vẫn không thể
hình dung được cảm giác bi thảm này, cảm giác huyết nhiễm ôn tuyền, kinh
tâm động phách.

Vậy mà trong phim thần tượng hay tiểu thuyết ngôn tình nói cái này gì

mà ôn nhu lãng mạn, một đêm bảy lần. Thật đúng là xảo trá! Lừa gạt! Sau
khi Thẩm Lâm Kỳ hoàn toàn chấm dứt, cô đã chẳng khác gì một con lợn
chết! Thẩm Lâm Kỳ lúc ấy cũng tiêu hao sức lực, ôm chặt lấy cô, nghiêng
đầu oán hận bên tai cô: "Em thật biết dày vò!"

Rốt cuộc ai dày vò ai a!

Mạch Nhiên đã chẳng còn sức lực đâu mà cãi nhau nữa, kiệt sức dựa

vào trong ngực anh, cảm thụ "dư vị" đau đớn.

Cô nói: "Anh đừng đắc ý, em sẽ trả thù anh."

"Hoan nghênh." Anh nói xong, cứ thế mà ôm cô từ trong nước lên.

Dưới ánh trăng, dấu vết vật lộn trên người cô và anh ẩn hiện, đặc biệt

là vai anh bị cô cắn vô cùng thê thảm. Lúc này vẫn còn giọt nước sắc hồng
từ trên vai chảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.