ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - Trang 308

"Đi chết đi, em cũng đọc cái loại tiểu thuyết không dinh dưỡng này

sao? Chị nói chính là Thẩm Lâm Kỳ!"

"Anh ta làm gì chị?"

"Anh ta..." Mạch Nhiên dĩ nhiên nói không nên lời, cuối cùng chỉ thở

dài: "chị cuối cùng cũng không đoán ra anh ta đang suy nghĩ cái gì."

Mạch Nhiên nói xong, liền bị Tiểu Kim khinh bỉ: "Em còn tưởng là

chuyện lớn gì, đoán không ra cũng đừng nghĩ lung tung. Thế giới này loạn
như vậy, chị còn muốn chuốc thêm phiền phức cho mình sao, như vậy
không phải rất mất mặt sao? Cho dù chị đoán hay không đoán, thì suy nghĩ
trong lòng anh ta, qua thời gian cũng sẽ tự nhiên bộc lộ ra ngòai. Không
cần tốn công phí sức đoàn già đoán non nữa, mệt mỏi lắm."

Một câu, Mạch Nhiên như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng, sáng dạ ra

vạn phần.

[Mạch Nhiên nói xong, liền bị Tiểu Kim khinh bỉ: "Em còn tưởng là

chuyện lớn gì, đoán không ra cũng đừng nghĩ lung tung. Thế giới này loạn
như vậy, chị còn muốn chuốc thêm phiền phức cho mình sao, như vậy
không phải rất mất mặt sao? Cho dù chị đoán hay không đoán, thì suy nghĩ
trong lòng anh ta, qua thời gian cũng sẽ tự nhiên bộc lộ ra ngòai. Không
cần tốn công phí sức đoàn già đoán non nữa, mệt mỏi lắm." Môt câu, Mạch
Nhiên như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng, sáng dạ ra vạn phần.]

Quả thực, Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ nếu đã dây dưa ba năm qua,

cũng không ngại dây dưa thêm ba năm nữa, dù tốt hay không tốt, chuyện gì
xảy ra cũng đã xảy ra rồi, có trách ai cũng vô dụng. Quan trọng nhất bây
giờ là cô phải ưỡn ngực ngẩng cao đầu, tiếp tục mà bước đi. Có thể con
đường phía trước mù mịt không rõ phương hướng, nhưng người sống ở đời
này, phải đối mặt với đủ mọi chuyện mới thú vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.