Bác sĩ nói, Bạch Triết gần đây ngày càng khó kiểm soát, khuyên Mạch
Nhiên đưa nó đi trung tâm Thu Sơn điều trị,
Mạch Nhiên hiểu rõ cái trung tâm kia căn bản không phải là nơi điều
tri bệnh, rõ ràng đó là một cái địa ngục. Bệnh nhân tâm thần vào đó đều là
đã hết hy vọng cứu chữa, đến đó sống những ngày cuối đời. Không được
tùy tiện đi lại, không được gặp người thân, mỗi ngày đều phải uống thuốc
an thần mà sống, đầu giường thậm chí toàn xiềng xich.
Mạch Nhiên tuyệt đối sẽ không cho bọn họ làm như vậy với Bạch
Triết! Sau khi từ chối đề nghị của bác sĩ liền lập tức quay về công ty một
chuyến. Cô muốn tìm Thẩm Lâm Kỳ, hy vọng tất cả còn kịp thời cứu vãn.
***
Tại tòa nhà ba mươi bảy tầng của công tý giải trí Tinh Thiên, phòng
tổng giám đốc.
Lúc Mạch Nhiên vừa đến, cô thư ký nhìn cô có chút kỳ quái. Rõ ràng
chuyện Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ cãi nhau cả công ty đều đã biết.
"Xin lỗi, Bạch tiểu thư, Thẩm tổng đang nghỉ ngơi, không có hẹn
trước không thể vào gặp!"
Mạch Nhiên biết rõ hiện tại cô không có lấy một chỗ dựa vững chắc,
nhưng cũng không thể để một thư ký nhỏ này có thể khinh thường cô, lạc
đà gầy dù chết cũng không thể đem so với con ngựa lớn.
Mạch Nhiên kiên quyết: "Ngày hôm nay bất luận thế nào tô cũng phải
gặp Thẩm tổng, không hẹn trước thì giờ hẹn!"
Thư ký có một chút khó xử: "Có điều... Bạch tiểu thư, hẹn trước
không phải chị nói là được, trong lúc Thẩm tổng nghỉ ngơi không thích
người khác quấy rầy..."