ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - Trang 430

Nghĩ vậy, Mạch Nhiên lại càng tức giận, cắn răng nói: "Mắng thì sao

nào, anh đáng bị mắng!"

"Vừa rồi anh chọc giận em chỗ nào sao?" Anh hỏi.

Anh và Khương Tuệ dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, cái loại ghen tị

này đâu dễ nói ra được, Mạch Nhiên đành trừng mắt nói: "Chỗ nào à, chỗ
nào cũng bị anh chọc tức rồi. Em hiện tại tâm tình không tốt, anh đừng nên
nói chuyện cùng em, bỏ đi!" Mạch Nhiên nói xong, bước qua trước mặt anh
đi về phía trước.

Thẩm Lâm Kỳ đi theo sau, lúc này càng có vẻ không có sợ hãi, hai tay

đút túi, chân dài chầm chậm bước từng bước một, gần như trái ngược với
Mạch Nhiên đang chạy thục mạng.

Cười nhạo. Cười nhạo công khai a!

Mạch Nhiên tức giận, bước càng lúc càng nhanh.

Nhưng mà, đường núi quá xóc, hơn nữa cô còn đang mặc trang phục

rất nặng, chạy không hề dễ dàng, cho nên cô thở hùng hục. Trái lại Thẩm
Lâm Kỳ lại rất dễ dàng đi, anh đang che miệng cười sau lưng cô.

Mạch Nhiên sâu sắc nghĩ, cái này không thể dùng hai chữ đơn giản

"cười nhạo" để hình dung được. Đây thật đúng là đang vũ nhục cô, vũ nhục
cô chạy không thoát khỏi anh.

Phẫn nộ và xấu hổ, Mạch Nhiên túm váy áo, đằng đằng sát khí đi về

phía anh.

Lúc ấy ở phía sau, vị thần đấu vật vĩ đại lần thứ hai thăm Mạch Nhiên.

Là khô dưới chân khiến cô không thể đứng yên. Ngay lập tức, Thẩm Lâm
Kỳ mở rộng hai tay, hướng về phía Mạch Nhiên đỡ lấy cơ thể. Hai người
cũng ngã xuống, lăn một vòng vào trong cái bẫy thú bỏ hoang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.