ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1387

Nàng bắt đầu lải nhải, chỉ là lời này càng nghe càng quen tai, sắc mặt

Tiêu Nghiêu cũng càng ngày càng khó coi, đây chẳng phải là lời ban ngày
hắn nói với Tần Phiên Phiên sao?

Hiện giờ toàn bộ bị nàng dùng để dỗi chính mình, ngoại trừ đổi xưng

hô, trên cơ bản một chữ không kém, càng khơi dậy thêm vài phần hỏa khí ở
đáy lòng hắn.

"Nàng ở yên chỗ đó đừng nhúc nhích, trẫm muốn đánh nàng!"

Cuối cùng Tiêu Nghiêu quyết định phải dạy dỗ nàng, bộ dạng đắc ý

dào dạt này của Tần Phiên Phiên, rõ ràng chính là thiếu dạy dỗ.

Hắn khom lưng duỗi chân vòng qua đứa nhỏ, thật cẩn thận xuống dưới

xỏ giày.

Tần Phiên Phiên lập tức nói: "Không được, ngài xuống dưới thần thiếp

liền hô lên. Đánh thức hài tử, dù sao thần thiếp dỗ không tốt, vẫn là đến
lượt Hoàng thượng ngài dỗ."

Tiêu Nghiêu vừa nghe lời này của nàng, cả người liền trở nên cứng đờ,

hắn thật sự cực kỳ sợ dỗ trẻ con, cuối cùng do dự mãi, vẫn rụt chân trở về.

"Tần Phiên Phiên, nàng chờ đó." Hắn oán hận nói một câu.

Tần Phiên Phiên lại cười, thấp giọng nói: "Hoàng thượng còn muốn

kêu nhũ danh của hài tử là Ngoan Ngoan sao? Ngoan Ngoan, Phúc Phúc,
Vượng Vượng, Thuận Thuận... Thần thiếp muốn những nhũ danh đó, ngài
đều nói không xứng với bảo bối của ngài, xem cái dạng này, không bằng
kêu Nhíu Nhíu còn dễ nghe hơn."

"Không gọi, hài tử cũng chỉ có lúc này đây không ngoan, chờ trẫm

ngẫm lại. Đặt tên là chuyện lớn của đời người, tên này sẽ theo cả đời, há có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.