ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1388

thể đặt một cái tên lung tung là xong. Trẫm đeo cái danh Muốn Muốn gần
ba mươi năm, mỗi khi nghĩ đến đều cảm thấy khó chịu."

Ở điểm này, Tiêu Nghiêu kiên quyết không chịu thỏa hiệp, thậm chí

còn tiếp tục giận dỗi Tần Phiên Phiên, hơn nữa lại lên án chỗ bi thảm của
chính mình một lần nữa.

Tần Phiên Phiên cũng chỉ có gật đầu, vậy đi, tương lai còn dài, rồi

Hoàng thượng sẽ phát hiện không phải Nhíu Nhíu không xứng với con của
hắn, mà là con của hắn không xứng với Nhíu Nhíu.

"Ngài ngủ đi, thần thiếp mang theo hài tử đi thiên điện ngủ, sắc trời

còn chưa sáng, có thể ngủ trong chốc lát." Nàng vừa nói vừa đi qua, bế đứa
nhỏ lên.

Trong lúc ngủ bị người bế lên, chàng trai nhỏ rõ ràng lại không vui,

rầm rì hai tiếng có vẻ muốn khóc.

Tần Phiên Phiên lập tức nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng hài tử, lấy áo

choàng rất dày ở bên cạnh bọc kín mít, đến mặt cũng bị che khuất, rồi như
vậy ôm hài tử đi ra ngoài.

Sau khi ma nhân tinh bị ôm đi, Tiêu Nghiêu nhìn giường trống trơn,

bỗng nhiên cảm thấy thật tự do.

Một loại cảm giác tựa như phía sau mọc lên một đôi cánh, tùy thời có

thể bay theo chim chóc.

"Không có tiếng khóc đêm của đứa nhỏ, thật tốt!" Hắn nhẹ giọng nói

thầm một câu, ngả đầu liền ngủ.

Ngày hôm sau lúc thượng triều, Tiêu Nghiêu cho rằng chính mình có

thể chịu đựng được, nhưng cố tình người đầu tiên khởi tấu lại là Hữu Thừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.