ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1480

đưa ra ngoài. Trương Hiển Năng, ngươi vất vả một chuyến, tự mình đưa
đến Lâm gia, nói cho rõ với Lâm đại nhân bên kia, không nên dạy dỗ nữ
nhi làm gì, cũng không cần đưa vào trong cung nữa."

Hắn nói xong lời nói này liền xoay người đi, đoàn người vốn dĩ đông

đúc bị hắn phân phó đi một nửa, cuối cùng chỉ còn lại mấy tiểu thái giám
theo hắn hồi cung.

"Hoàng thượng."

Tần Phiên Phiên xem hết tuồng vui này mới từ phía sau cây đi tới,

đương nhiên nàng giả bộ như mình vô tình đi ngang đây.

Nhưng lúc nàng gọi một tiếng, Tiêu Nghiêu liền quay đầu đánh giá

nàng một lượt, cười hỏi: "Ở góc tường nghe lén được bao lâu rồi?"

Trên mặt Tần Phiên Phiên vốn đang treo nụ cười ôn nhu, sau khi bị

hắn nói một câu, lập tức giảm lại mấy phần, không hài lòng nói: "Làm sao
chàng biết ta nghe lén? Ngay từ đầu đã biết, cho nên mới lãnh khốc vô tình
với Nguyệt Quý phi như vậy, vì biểu hiện cho thần thiếp nhìn sao?"

Tiêu Nghiêu bị nàng tra hỏi điều này thì bật cười một tiếng, hiển nhiên

mang theo vài phần ý tứ khinh thường.

"Trẫm còn cần biểu hiện cho nàng xem nữa sao? Nếu trẫm không

nguyện ý làm gì, thì tám đầu trâu cũng đừng mong sẽ khiến trẫm khuất
phục. Nhưng nếu là việc trẫm muốn làm, thì chỉ mình nàng là đủ rồi." Nam
nhân chờ nàng đến cạnh, đưa tay bao trùm lên tay của nàng.

Mười ngón tay của hai người đan chặt, cảm giác lấp đầy khe hở kia,

thật sự quá mức thân mật, khiến Tần Phiên Phiên vui vẻ đến nỗi cười híp
mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.