ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 163

Khóe miệng Tiêu Nghiêu co rút, giữa mày nhăn thành hình chữ

"Xuyên" [3], đáy lòng nổi lên sự bất an.

[3] Hình chữ "xuyên"

川:ý nói nhăn mày

Diễn tinh vào cung, chỉ sợ sẽ làm nhóm người này nghiêng ngả.

"Hoàng thượng cứu mạng, Minh Phi nương nương cùng các nương

nương khác coi rẻ uy nghiêm của hai vị Thái hậu, cho rằng nàng ấy nói cái
gì thì chính là cái đó. Lòng lang dạ thú, tâm tính này đáng bị trừng phạt!"

Tần Phiên Phiên thấy ngôi cửu ngũ ngồi trên long liễn, quả thực giống

như gặp được người thân, lập tức quỳ rạp xuống đất, mở miệng đổi trắng
thay đen, chụp mũ [4] về phía Minh Phi.

[4] Chụp mũ: nghĩa là quy chụp, quy khuyết điểm về phía người khác

một cách chủ quan, không có căn cứ.

Mặt không hồng, hơi không đứt.

"Hoàng thượng, không phải như thế, Đào Quý nhân nói hươu nói

vượn. Thần thiếp..."

Minh Phi tới sau, nghe được lời nàng nói thì thiếu chút nữa tức giận

đến ngất xỉu. Nàng ta cũng lập tức quỳ xuống, bắt đầu biện giải cho bản
thân, chỉ là tình trạng thở hổn hển có ảnh hưởng đôi chút đến sự thể hiện
của nàng ta.

"Dừng lại làm gì, tiếp tục đi! Trẫm muốn đi đến thỉnh an mẫu hậu."

Hoàng thượng vốn không đợi Minh Phi nói xong đã trực tiếp phân phó

thái gi khiêng long liễn.

"Hoàng thượng, ngài không nhớ nô thiếp và ngài đã nói gì sao? Có

đào để hưởng thì nên hưởng, đừng để không đào lại hận không. Hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.