ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 167

"Thái hậu, có đau cũng không liên quan đến thần thiếp, đó là do nàng

ta tự làm." Minh Phi nãy giờ vẫn luôn đứng im lặng phía sau, rốt cuộc cũng
có được cơ hội mở miệng.

Cao Thái hậu nhướng mày, tức giận nói: "Ta hỏi ngươi sao?"

Tần Phiên Phiên kéo ống tay áo của bà, Cao Thái hậu lập tức nhớ tới

lời nói lúc nãy của Tần Phiên Phiên, ho nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói:
"Minh Phi là từ nhị phẩm phải không? Ai gia nhớ trước kia ngươi học quy
củ cũng không tệ, nhưng tại sao phân vị càng cao thì lại càng thích ngắt lời
người khác. Nếu có lần sau thì đi tìm ma ma giáo dưỡng học lại quy củ một
lần đi."

Cao Thái hậu nhẹ nhàng hất cằm lên, biểu tình trên mặt kia thật sự là

mười phần ngạo khí, cảm giác bễ nghễ thiên hạ.

Mấy câu của bà đều là nói có sách mách có chứng đến nỗi Minh Phi

không cách nào đáp lại.

"Hoàng đế, chuyện này ngươi xem phải giải quyết ở đâu? Cũng gọi vị

ở Vĩnh Thọ cung bên kia tới đi, tùy ngươi quyết định địa điểm."

Cao Thái hậu như thế này rõ ràng là muốn điều tra kỹ càng, lúc nhắc

tới Hoàng Thái hậu thậm chí còn không xưng hô, coi như là muốn khai
chiến.

Hoàng thượng cảm thấy đầu bắt đầu vang lên ầm ầm, hắn suy nghĩ

một lát, thử nói: "Mẫu hậu, đây chỉ là một việc nhỏ, là chuyện đùa giỡn của
mấy nữ nhân. Chắc cũng không cần kinh động đến hai vị Thái hậu đúng
không?"

Hắn còn nhớ rõ lần trước Thái hậu hai cung ở cùng nhau, gây chiến

ầm ĩ, thậm chí hắn còn gặp ác mộng, vốn không muốn sẽ lặp lại lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.