ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1703

cô gái ngốc vậy, chắc chắn là không nhớ gì đi, chờ sau khi trở về hắn nhất
định phải nghiêm túc trừng trị nàng mới được.

Suốt dọc đường Tiêu Nghiêu vừa đi vừa suy nghĩ, nhất định phải dùng

biện pháp nhanh nhất, tốt nhất khiến Tần Phiên Phiên nhớ rõ một mặt anh
minh thần võ của hắn, mà không phải trạng thái túng quẫn kia.

Vì thế sau khi hai người trở về, Tiêu Nghiêu để Trương Hiển Năng

chuẩn bị giấy và bút mực.

"Hoàng thượng, người mau sắp xếp đi, làm cái gì vậy hả?" Tần Phiên

Phiên vịn vào cửa, vẻ mặt không tình nguyện.

"Nào nào nào, hôm nay nàng lên làm Hoàng hậu, vì trẫm mà viết một

ý chỉ đi." Tiêu Nghiêu tự mình mài mực thay nàng, phất phất tay với nàng.

Tần Phiên Phiên vẫn là dáng vẻ không quá tình nguyện, dẩu môi, thấp

giọng nói: "Trên đường chàng đã nói xong mọi chuyện rồi, sao bây giờ lại
quên? Ta đây lại phải nắm hai lần, để nó biến đổi, mới có thể thực hiện lời
hứa?"

Biểu tình trên mặt Tiêu Nghiêu kia chỉ có thể nói là xuất sắc, vừa phức

tạp lại có chút khó coi, hắn cảm thấy nếu ngày mai Tần Phiên Phiên tỉnh lại
mà còn nhớ mình đã nói những gì, nhất định sẽ rất hối hận.

Vẻ mặt Trương Hiển Năng đứng hầu ở một bên hoàn toàn là ngốc

luôn, căn bản không biết Hoàng hậu nương nương đã nói những gì?

Phải nắm chỗ nào mới có thể khiến Hoàng thượng thực hiện lời hứa

nhỉ, lần sau chờ nương nương ngủ rồi, hắn có thể lén hỏi một chút thử xem,
nói không chừng về sau chính mình cũng có thể dùng đến.

Chỉ là hắn vừa nhìn tươi cười giảo hoạt trên mặt Hoàng hậu nương

nương, Trương Đại Tổng quản liền mạc danh lùi một bước, vẫn là đừng hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.