ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1808

Tần Phiên Phiên nhướng mày, thấp giọng nói: "Ai nói muốn xuân ý

dạt dào với Hoàng thượng. Thần thiếp chỉ nhớ ngài nói, chờ trở về để ngài
ngủ với Nháo Nháo cả đêm. Lúc săn thú, ngài vẫn luôn nhắc mãi đến hắn,
vô cùng hối hận không dẫn hắn lại đây."

Nhìn nàng vừa nói vừa ôm đứa nhỏ lại đây, trong lòng Tiêu Nghiêu

lập tức có chút e ngại.

"Không phải, hôm nay trở về trẫm đã ôm đủ rồi. Mang theo hắn chơi

đùa lâu như vậy, eo cũng sắp gãy. Có nhớ nhung thế nào cũng thân thiết đủ
rồi, hoàn toàn không cần thêm. Hiện tại trẫm chỉ nhớ nàng thôi."

Tiêu Nghiêu lui vào bên trong giường theo bản năng, tuy rằng đứa nhỏ

trong ngực Tần Phiên Phiên cười vô cùng vui vẻ, nhìn giống như Kim
Đồng, nhưng hắn biết uy lực của thằng nhãi ranh kia lớn thế nào, thật sự rất
đáng sợ.

Hắn còn ngẩng đầu, vô cùng nghiêm túc mà kể lể với Tần Phiên

Phiên, hắn rất nhớ nhung nàng.

Đáng tiếc Tần Phiên Phiên trả cho hắn một nụ cười lạnh, rất không để

bụng nói: "Hoàng thượng, thần thiếp không nhớ ngài. Lời đã nói rồi, ngài
muốn ngủ cùng hắn cả đêm, quân vô hí ngôn. Ngài mang theo hắn đi ngủ
đi, thần thiếp đi trắc điện ngủ."

Sau khi nói xong, nàng trực tiếp nhét tiểu gia hỏa vào ngực Tiêu

Nghiêu, xoay người rời đi mà không quay đầu lại.

"Phiên Phiên, Hoàng hậu, nàng quay lại đây! Trẫm bảo nàng quay lại,

Tần Phiên Phiên!"

Trong ngực Tiêu Nghiêu ôm Tiêu Nháo Nháo mềm mại, cũng không

thể cử động mạnh, nhưng hắn duỗi cổ kêu to, hiển nhiên là giãy giụa cuối
cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.