ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 1833

Bức hoạ Hoàng thượng nàng vẫn cầm trong tay đã bị thu lại, làm một

động tác "suỵt" với tiểu gia hỏa, ý bảo thằng bé đừng phát ra tiếng.

Ai nghĩ đến Tiêu Nháo Nháo giơ tay chỉ vào Tiêu Nghiêu ngồi trước

long án, trên mặt toàn là vẻ hưng phấn, hiển nhiên là rất thích phụ hoàng.

Tần Phiên Phiên lại làm động tác "suỵt" với thằng bé, muốn thằng bé

trật tự.

Tiểu gia hỏa cái gì cũng không hiểu, vì tránh cho lát nữa phát ra tiếng,

nghĩ thầm trước ôm thằng bé rời đi, chờ lúc Hoàng thượng phê duyệt tấu
chương xong, muốn nghỉ ngơi lại để Trương Hiển Năng phái người thông
báo cho nàng một tiếng.

Kết quả nàng mới vừa ôm thằng bé đứng lên, tiểu gia hỏa liền bỗng

nhiên mở miệng: "Phụ hoàng."

Giọng trẻ con non nớt, mềm như bông vang lên ở trong điện, như là

làn gió mát trong mùa hè nóng bức, làm lòng người chấn động, lại thoải
mái lạ thường.

Tiêu Nghiêu đang mặt ủ mày chau, đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc

mà nhìn bọn họ.

Liền thấy Tần Phiên Phiên đứng ở trong điện, trên người là bộ váy

bách điểu triều phượng, phượng hoàng được thêu bằng chỉ vàng lấp lánh
rực rỡ.

Đứa bé ở trong lòng ngực nàng phấn điêu ngọc trác, đôi tay đang vỗ

vỗ, trên mặt là tươi cười vui mừng, giọng trẻ con non nớt thanh thúy dễ
nghe, lúc này đang nhẹ nhàng mà cười, trên mặt tràn ngập vui sướng khi
nhìn thấy hắn.

"Phụ hoàng." Thằng bé lại gọi một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.