ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 192

liếc nhìn Tần Phiên Phiên một cái nào, trong lòng đã bắt đầu âm thầm cầu
phúc cho nàng.

Đào Quý nhân này rõ ràng là đắc tội Trương Đại Tổng quản, chắc là

không chỉ một lần, cho nên Đại Tổng quản mới tự thân xuất mã khiến tâm
tình Hoàng thượng lại càng thêm khó chịu.

"Chủ tử!" Liễu Âm kinh hô một tiếng, trên mặt chứa đầy thần sắc sợ

hãi.

Tần Phiên Phiên lại quay đầu về phía nàng ấy, tươi cười trấn an: "Ta đi

đây, chờ lát nữa ngươi cũng trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai tới sớm tìm ta là
được."

Liễu Âm chỉ cảm thấy chủ tử cười vô cùng đẹp, nhưng hốc mắt mình

lại đỏ lên, cũng không biết ngày mai lúc đến sớm tìm chủ tử, thi thể đã lạnh
hay không lạnh.

Lúc Tần Phiên Phiên đi vào nội điện, trong điện cực kỳ yên tĩnh không

một tiếng động, mùi Long Tiên hương nồng đậm không ngừng tràn vào
chóp mũi, như muốn lan đi khắp người nàng.

Trên người nàng mặc áo choàng rất dày, còn phồng lên, cho nên không

nhìn thấy được dưới chân, sau đó bỗng nhiên cảm thấy lòng bàn chân giẫm
phải một thứ gì đó.

Nàng lập tức lui về phía sau một bước, mới phát hiện một quyển tấu

chương nằm trên mặt đất, trên trang giấy có dấu hoa văn của nửa đôi giày
thêu.

Trong một khoảnh khắc, đại điện lâm vào sự yên tĩnh như cõi chết.

"A, Trương Hiển Năng, dựa theo luật lệ của Đại Diệp triều, làm tổn

hại tấu chương, coi thường mặt mũi của trẫm, thì phải bị tội gì?" Hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.