ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 243

"Cao cô nương, lão nô có chút nghễnh ngãng, vẫn không nghe rõ.

Ngài lặp lại lần nữa đi." Trương Hiển Năng vẫn là bộ dáng cười tủm tỉm.

Cao Tinh nhìn đến ánh sáng trong mắt Trương Hiển Năng, lập tức run

rẩy, lúc này mới phản ứng lại, cố gắng nói: "Hoàng thượng đang sủng hạnh
Đào Uyển nghi."

"Lúc này lão nô nghe rõ rồi, đúng là đang sủng hạnh Đào Uyển nghi.

Hoàng thượng để ngài đi vào, sao ngài không đi? Đây chính là cơ hội Đào
Uyển nghi ngàn cầu vạn cầu hộ ngài đấy, ngài cũng không thể lãng phí chứ.
Ngài đi vào đi, tâm nguyện nhiều ngày rốt cuộc cũng đạt thành, lão nô xin
đợi ngài thăng vị." Trương Hiển Năng vừa nói vừa vỗ vỗ bả vai nàng, hai
mắt cười híp lại.

Trong điện lại lần nữa truyền đến tiếng xin tha của Tần Phiên Phiên,

Cao Tinh liền đẩy Trương Hiển Năng ra, nhanh chân chạy ra bên ngoài.

Lúc chạy đến bậc cửa ngoại điện, lại bị ngã mạnh một cái, lần này

nàng phải dùng sức chống dậy ba lần mới đứng lên được, cả người chạy lẫn
vào bóng đêm, cũng không dám quay đầu lại nhìn một cái.

"Xì, gan bé như vậy mà còn muốn bò lên long sàng? Kiếp sau đi."

Trương Hiển Năng đi đến ngoài cửa đại điện, liền thấy một vũng chất

lỏng màu vàng, hiển nhiên là Cao cô nương bị dọa sợ chảy nước tiểu,
không khỏi hừ lạnh một tiếng.

So với Đào Uyển nghi tri tình thức thú [2], lại to gan biết chơi đùa,

Cao cô nương thật đúng là không đủ nhìn, ngay cả xách giày cho Đào Uyển
nghi cũng không xứng.

[2]

知情识趣: chỉ người hiểu tình ý, biết chăm sóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.