ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 261

"Tần thiếp chạy quá gấp, sợ ngài đi cùng với người khác."

Khóe môi Trương Hiển Năng kéo ra, phải, dũng sĩ vận động mạnh mẽ,

một khắc áp vào trên người của cẩu Hoàng Đế kia trở đi, lại lắc mình một
cái liền biến thành tiểu yêu tinh, như tự động hoán đổi, ngay cả mí mắt
cũng không hề nháy một chút nào.

"Trẫm có thể đi với ai?" Tiêu Nghiêu cúi đầu nhìn nàng, mặc dù vẫn là

mặt lạnh như quan tài, nhưng Tần Phiên Phiên vững tin trong mắt của hắn
thấy được mấy phần ý cười hòa hoãn.

Giống như mùa xuân tuyết dần dần tan rã, lộ ra chút ấm áp.

"Cùng... " Tần Phiên Phiên quay đầu nhìn Lâm Xảo, động tác này của

nàng không có thu liễm lại, thậm chí có thể nói là cố ý khuếch đại, làm cho
tất cả mọi người đều biết người nàng đang nói là ai.

"Một con heo đi." Nàng đánh giá Lâm Xảo từ trên xuống dưới một lần

nữa, ngữ khí chắc chắn mà nói.

Lâm Xảo:??? làm nương ngươi* (ý là f*** y**

(≧y≦*)), ta mà

nhẫn nại thì chính là một quả bí đỏ.

"Đào Uyển nghi vẫn nên nói chuyện cho rõ ràng một chút, đến tột

cùng ai là heo, hay là ánh mắt của Đào Uyển nghi không được tốt lắm, rõ
ràng nơi này đều là người." Ba chữ cuối cùng nàng ta như là nghiến hàm
răng nói ra.

Cung nữ đứng sau lưng nàng ta, một mực cẩn thận kéo ống tay áo của

nàng ta.

Nàng ta biết gần đây Đào Uyển nghi được sủng ái, nhưng nàng ta

cũng là một cô nương được dạy dỗ từ gia đình trong sạch, dựa vào cái gì
mà muốn nàng ta chịu đựng Đào Uyển nghi chửi bới chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.