ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 283

Tiêu Nghiêu rút vật cắm bên tai nàng xuống, đặt trong tay ước lượng.

Tần Phiên Phiên mới nhìn rõ, đây là một cây chủy thủ đặc biệt sắc bén, trên
tay cầm được khảm hồng bảo thạch, chế tạo từ vàng ròng, lưỡi dao được
mài sắc đến mức có thể phát ra ánh sáng, vừa nhìn lập tức biết đây là cống
phẩm được phiên bang dâng lên.

Hắn cầm sống dao của chuỷ thủ vỗ vỗ lên mặt nàng, cảm giác lạnh

thấu xương khiến nàng có thể chảy nước mắt.

"Ái tần, trẫm không làm gì mà là nó muốn làm gì." Nam nhân cười

như không cười nhìn nàng.

Tần Phiên Phiên còn chưa hiểu rõ thì hắn lại nói với nàng: "Xuỵt,

ngươi nghe xem, nó nói muốn dùng cái lưỡi sắc bén này cắt đi đôi chân
thích ăn đòn của nàng."

Vẻ mặt nam nhân hưng phấn, cặp mắt lộ ra ánh sáng nóng lòng muốn

thử, sống dao cọ cọ trên mặt nàng, nàng lại run lên mấy cái.

Cuối cùng nàng cũng hiểu, cái gì gọi là tự làm bậy không thể sống.

Ban ngày nàng nói những lời linh tinh, hiện giờ tất cả những thứ đó

Hoàng thượng lợi dụng dùng lại trên người nàng.

"Ngươi nghe một chút xem, bảo kiếm trên tường cũng nói vẽ vài nét

trên khuôn mặt nhỏ của ngươi, kho binh khí của trẫm đều đã ngo ngoe rục
rịch, không thể kiềm chế. Ái tần, để chúng nó được vui vẻ thì ngươi hãy cố
chịu đau một chút được không?"

Hắn vừa nói vừa nghiêng đầu, trên mặt là vẻ vô tội, học theo dáng vẻ

lúc trước của nàng giông y như đúc.

Hiện tại Tần Phiên Phiên chỉ cảm thấy hối hận, nàng không còn có

cảm xúc thứ hai. Đúng là trò giỏi hơn thầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.