ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 287

Tần Phiên Phiên ngủ đến mức đầu choáng váng não trướng lên, cả trái

tim lập tức tràn đầy hối hận, hôm qua nàng cảm thấy nhàm chán mới thuận
miệng nói vài câu như vậy nhưng không nghĩ rằng nàng phải trả giá đắt.

Quan trọng nhất chính là ngôi cửu ngũ đối với những hành động diễn

kịch ngày thường của nàng đều cực kì khinh thường, hôm qua thái độ lại
khác thường, tất cả những gì học được từ nàng đều dùng lại trên người
nàng, thật là hối hận đến phát điên rồi.

"Chủ tử, ngài có khỏe không? Nhìn sắc mặt của người có chút tái

nhợt. Vọng Lan cô cô đã để hần canh gà cẩu kỷ (tên một vị thuốc đông y) ở
dưới phòng bếp, người trở về uống một chén đi ạ."

Liễu Âm nhìn thấy nàng như vậy thì trên mặt đều là vẻ kinh ngạc.

Phải biết rằng sau mỗi lần thị tẩm Đào Uyển nghi có vẻ mỏi mệt

nhưng rất thoải mái sắc mặt vẫn luôn hồng nhuận, không tái nhợt đến mức
như vậy, nhìn giống như người làm lụng vất vả tối hôm qua là nàng chứ
không phải là Hoàng thượng.

Những điều này có chút không thích hợp.

Tần Phiên Phiên vừa nghe nàng hỏi như vậy, lập tức khóc thút thít nói:

"Tối hôm qua ta bị Hoàng thượng ép khô rồi. Ta thật hối hận, chơi cái gì
"tiểu thuyền nhi khinh khinh phong", thời điểm gió nổi lên, sao có thể là
sóng nhẹ được, rõ ràng là mưa to gió lớn, gây nên cả sóng thần rồi!"

Nàng vừa nói vừa duỗi dài cánh tay ra, muốn với lấy gương đồng,

không ngờ là động đến eo, đau đến nhe răng trợn mắt.

Liễu Âm vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở một bên.

Thật có lỗi, nàng ấy càng nghe càng không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.