ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 342

Tần Phiên Phiên trừng mắt, nàng còn chưa trách Minh Quý phi mà

Minh Quý phi đã dám bắt lấy nàng không buông rồi, lập tức cười lạnh nói:
"Thái hậu, nàng ta vừa nhìn vào là biết ngài quý trọng chiếc gương đồng
[1] kia biết bao nhiêu, nàng căn bản là bồi thường không nổi nên mới luôn
tìm cớ để lái sang chuyện khác. Nàng ta còn lôi tần thiếp vào, tần thiếp lại
thích chiếc gương kia nhất!"

[1] Nguyên văn là ma kính, một loại gương soi thời xưa.

Sau khi nghe nàng nói như vậy, Cao Thái hậu nhớ tới khoảng thời gian

vui vẻ khi bà còn ở bên chiếc gương kia, nó chiếu bản thân bà xinh đẹp đến
động lòng người, tâm lập tức trở nên bi ai.

"Muốn Muốn, Muốn Muốn. Ta thật sự rất thích, rất thích chiếc gương

đồng kia, phụ hoàng của ngươi đi rồi, chỉ có nó suốt ngày ở bên cạnh ta,
khiến cho ta cảm thấy phụ hoàng của ngươi vẫn luôn ở bên ta..." Bà vẫn lôi
kéo bàn tay của Hoàng thượng, kể ra cảm tình giữa bà và gương.

"Thái hậu nương nương, trong nhà thần thiếp cũng có một cái gương

giống như đúc ——" Minh Quý phi giương cao giọng nói, biện giải.

Chỉ là nàng còn chưa nói xong, Cao Thái hậu đã đột nhiên đứng lên,

lạnh lùng nói: "Trên đời này căn bản không có hai mặt gương giống nhau
như đúc! Ngươi đừng tưởng lừa được ta! Thời điểm ngươi tiến vào Vương
phủ, khi đó Tiên hoàng còn sống, ngươi đối với ta mọi lúc đều rất ổn thoả,
ai gia còn cho rằng ngươi là một đứa trẻ tốt. Kết quả đến lúc Tiên hoàng
không còn nữa, đợi sau khi ngươi vào cung rồi, trào phúng ai gia khắp nơi,
chế nhạo ai gia, xem thường ai gia! Lâm gia các ngươi khinh thường Tiên
hoàng ra đi, Hoàng thượng còn trẻ, ngay cả ai gia cũng không để trong mắt
có đúng không? Để Lâm gia đưa tất cả các nữ quyến [2] tiến cung hỏi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.