Đương nhiên lúc lời này của Hách thái y truyền tới trong tai Hoàng
Thái hậu, Hoàng Thái hậu liền tại chỗ quăng vỡ một cái chung trà.
"Hồng nhan họa thủy, họa quốc gian phi! Ở Long Càn cung đợi hai
ngày một đêm, trở về liền gióng trống khua chiêng mà thỉnh thái y, nháo[5]
đến lòng người hoảng sợ, kết quả lại nói cho thái y chính là cái lý do này,
không cho là sỉ nhục mà lại nghĩ là vinh, dạy hư toàn bộ không khí ở hậu
cung. Trong cung này yêu khí tận trời, nhất định là có họa quốc yêu nữ
ngang trời xuất thế!"
[5] nháo: gây chuyện.
Sắc mặt Hoàng Thái hậu một mảnh xanh trắng đan xen, lúc nói lời này
còn nghiến răng nghiến lợi, thậm chí bởi vì quá mức tức giận, ngực cũng
phập phồng lên xuống.
Nàng ghét nhất là nữ nhân như vậy, bắt đầu từ lúc tiên hoàng, liền có
Cao Thái hậu, hiện giờ đến thế hệ này của Hoàng thượng, nghĩ là cuối cùng
không cần phải xem Cao Thái hậu làm trò, không nghĩ tới hiện giờ lại nhảy
ra một Đào Uyển nghi.
Cách hai người này làm trò không giống nhau, Cao Thái hậu là làm ra
vẻ, Tần Phiên Phiên là không biết xấu hổ.
"Cô mẫu, xin ngài bớt giận."
Bên cạnh Hoàng Thái hậu có một thiếu nữ khuôn mặt kiều tiếu, nàng
mày đẹp mắt hạnh, nhìn thấy dễ thân, lúc cười rộ lên mi mắt cong cong,
giống như là trăng non, từ diện mạo mà nói là kiểu dễ làm cho người muốn
đến gần.
Nàng đúng là cháu gái ruột Hoàng Thái hậu, đích thứ nữ Chu gia, Chu
Uyển.