Kết quả mọi suy tính của hắn đều phí sức, bởi vì Liễu Âm tới đây
không phải để bồi tội, hoàn toàn là hắn tự mình đa tình.
Tiêu Nghiêu càng nghĩ càng phát cáu, từ khi nào đến phiên hắn tự
mình đa tình?
Trước giờ luôn là nữ nhân hậu cung tự mình đa tình, cho rằng hắn sẽ
lật thẻ bài của họ. Thế nhưng hiện giờ đến phiên hắn, cái loại cảm giác tức
giận cùng xấu hổ này quả thực là tai họa ngập đầu.
Còn có vô cùng khinh thường!
Tần Phiên Phiên cái thứ đồ chơi này, hắn muốn giết nàng, muốn giết
nàng!
Thật sự cho rằng hắn yêu thích nàng sao? Không phải là hắn đã từng
đánh nàng à, vậy nên hắn không yêu thích, không lưu luyến nàng!
Trương Hiển Năng nhìn thấy vẻ mặt của ngôi cửu ngũ giống như mới
làm đổ hũ tương, thay đổi rất nhiều biểu cảm khác nhau.
Hắn ho nhẹ một tiếng nói: "Hẳn là Đào Uyển nghi muốn nhận sai,
nhưng lại không biết mở miệng như thế nào nên mới bảo Liễu Âm tới tìm
hiểu một chút tin tức của người."
Lửa giận trên mặt Tiêu Nghiêu bớt đi vài phần, lập tức nói: "Nàng ta
có hỏi thăm trẫm sao?"
"Có hỏi, Liễu Âm hỏi người còn tức giận hay không? Nô tài không
dám nói cho nàng ta, còn răn dạy một hồi, cảm xúc của Hoàng thượng là
thứ mà một tiểu cung nữ như nàng ta có thể hỏi thăm sao?" Trương Tổng
quản làm tròn bổn phận cố gắng truyền hết lời.