ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 604

đau, lại khóc ghê gớm, nghe nói đã ngất đi rồi, lăn qua lộn lại đến lúc này
mới kết thúc. Sau khi Vọng Lan cô cô tiễn Thái y và y nữ, liền phái người
tới chỗ nô tài nói một tiếng, cho ngài đừng lo lắng." Trương Đại Tổng quản
nghe được hắn hỏi mấy chữ này lập tức nói ra hết.

Trong mắt hắn, "Sau đó thì sao?" của cẩu Hoàng đế không khác gì

đang cầu xin, dù sao thì đều là gâu gâu gâu, ý tứ cũng không khác nhau
lắm.

"Trẫm lo lắng cái rắm!" Tiêu Nghiêu dĩ nhiên là tức giận chưa tan.

Trương Hiển Năng mới vừa nói xong, hắn liền nói một câu như vậy, sắc
mặt vẫn âm u.

Trong đại điện lại yên tĩnh, Trương Đại Tổng quản ngoan ngoãn mà

đứng ở phía sau hắn.

Được rồi, ngươi không lo lắng ta cũng không nói gì được, dù sao ai lo

lắng thì người đó là cẩu.

Hơn nửa ngày, ngôi cửu ngũ rốt cuộc lại mở miệng lần nữa, ngữ khí

vẫn hung hăng như cũ.

"Miệng vết thương của nàng vì sao lại vỡ ra?" Hắn chất vấn.

Trương Hiển Năng vừa há mồm đã nghĩ ra câu trả lời, bởi vì đánh

nhau với cẩu, nàng còn to gan lớn mật mà cắn cẩu.

May là trình độ nghiệp vụcủa Trương Đại Tổng quản rất cao, đúng lúc

phản ứng kịp, sửa lại lời nói: "Là thời điểm chơi đùa với ngài, động tác quá
mạnh, quá dùng sức, không cẩn thận liên lụy đến miệng vết thương."

Người đứng ở đó ai cũng biết, đương sự Hoàng thượng đang cố tình

giả bộ hồ đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.