Minh Quý phi cười lạnh nhìn nàng ta một cái: "Thật hiển nhiên nàng
ta vẫn sống yên ổn."
"Chuyện này không có khả năng, Hoàng thượng không cần con nối
dõi, ai cũng không ngoại lệ!" Sắc mặt Nguyệt Quý phi khó coi nhất, nàng ta
lớn tiếng hô một câu như vậy.
Đáng tiếc không ai trả lời nàng ta. Nhàn Quý phi là người bình tĩnh lại
đầu tiên, nàng ta lập tức phái người ra ngoài hỏi thăm, Đào Tiệp dư tuyên
bố chuyện nàng ta mang thai trước mặt mọi người, chỉ cần truyền tới lỗ tai
Hoàng thượng, đến lúc đó xem Hoàng thượng ứng như thế nào là có thể
nhìn ra Tần Phiên Phiên có nói dối hay không.
Trong khoảng thời gian cung nhân đi ra ngoài hỏi thăm tin tức, trong
đại điện là một mảnh yên tĩnh, không có người nào trò chuyện, rất nhiều
công việc tồn đọng, lại không ai muốn xử lý.
Bốn người ngồi liền nhau, mày đều nhăn lại gắt gao, thần sắc trên mặt
đều không thả lỏng.
Nguyệt Quý phi bị dày vò nhất, việc này so với trong tưởng tượng của
nàng hoàn toàn không giống nhau.
Tần Phiên Phiên tiến cung sau cùng, đối với chuyện Hoàng thượng
kiêng kị chỉ có thể nghe được từ trong miệng người khác, càng là truyền
thuyết sự tích thì càng khiến người ta sợ hãi, nàng ta chắc sẽ làm con rùa
đen rụt đầu, Nguyệt Quý phi mới thuận lợi tiến hành bước tiếp theo.
Không nghĩ tới nữ nhân này không chỉ nói cho Hoàng thượng, còn
tuyên bố với toàn hậu cung, đây là muốn làm cái gì?
Rốt cuộc bên trong đang khó có thể chờ đợi, cung nhân đi ra ngoài hỏi
thăm tin tức đã trở lại.