ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 798

Cao Thái hậu không phải một người xử sự dựa theo lẽ thường, bà sống

tùy tâm sở dục (làm theo ý mình, thuận theo tâm trạng, ý muốn). Lần trước
bà triệu hai vị phu nhân của Lâm gia vào cung răn dạy, đến nay Minh Quý
phi còn nhớ rõ ràng, mẫu thân của nàng và bá mẫu cũng đã là người làm tổ
mẫu, lại bị Cao Thái hậu mắng đến mức không dám ngẩng đầu lên.

Nàng vừa áy náy lại vừa đau lòng, nhưng cũng không dám tỏ vẻ gì.

Cho dù bây giờ nàng có tức giận bằng trời cũng không dám phản bác

Cao Thái hậu một câu, liên quan đến việc Cao Thái hậu thiên vị Tần Phiên
Phiên cũng là nước lên thì thuyền lên, trong bụng nàng ta còn có long
chủng, nếu lúc này mà xuất hiện một vị Hoàng hậu, e là cũng không quý
giá bằng nàng ta.

"Thời điểm Minh Quý phi rời đi bị ngươi làm cho tức giận đến phát

khóc, ngươi không sợ sao?"

Sau khi kết thúc thỉnh an, Cao Tố Tuyết lôi kéo Tần Phiên Phiên đến

thiên điện nói chuyện, nhịn không được thấp giọng hỏi một câu.

Tần Phiên Phiên cười khẽ: "Ta có gì phải sợ, sau khi tiến cung chính là

hoàn cảnh lửa cháy đổ thêm dầu. Người có thể đắc tội trong cung ta đều đã
đắc tội, cho dù không có long chủng trong bụng, một khi sau này ta thất
sủng cũng khó thoát khỏi sự trả thù của mọi người. Dù sao đều là một kết
cục, vì sao ta lại không nhân lúc có thể diễu võ dương oai để hoành hành
ngang ngược một hồi? Chẳng lẽ chờ đến khi ta thất thế lại đi vẫy đuôi lấy
lòng? Những người này chắc hẳn sẽ không bỏ qua cho ta đâu nhỉ?"

Nàng tự tin không chút do dự, chợt nghe giống như có chút bất chấp

tất cả, nhưng Cao Tố Tuyết hiểu, Tần Phiên Phiên không có một chút sợ hãi
nào là vì nàng tin chắc bản thân sẽ không thua.

Cao Tố Tuyết sửng sốt một chút, sau đó nhẹ nhàng nở nụ cười: "Lúc

này ta rất hâm mộ ngươi, không hề cố kỵ, không có sợ hãi, kiêu ngạo."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.