qua sau khi nghe Liễu Âm nói Đại Cẩu Tử lợi hại đến mức nào, Tần Phiên
Phiên tức giận đến không chịu được.
Bởi vì Đại Cẩu Tử này không phải do nàng nuôi, mà là do tiểu biểu
tạp khác dùng để phân sủng của nàng, làm nàng tức đến mức há mồm
muốn mắng to, kết quả môi giãn ra độ cung quá lớn không chịu được, nên
bắn ra một miệng máu, chính là cái loại đổ máu ào ào.
"Nhanh trang điểm cho chủ tử các ngươi thật đẹp vào, son môi phải tô
thật tốt, môi khô quá rồi."Cao Thái hậu ra lệnh một tiếng, toàn bộ cung
nhân trong điện đều vội lên, bởi vì phải trang điểm cho Tần Phiên Phiên
thật xinh xinh đẹp đẹp, đưa đi chỗ của Tiêu Nghiêu để tranh sĩ diện.
Sau khi Tần Phiên Phiên sắp xếp xong, đã bị cứng rắn kéo ra ngoài,
ngồi kiệu liễn xóc nảy đi đến đình hóng gió, thấy ở bên trong có mấy người
ngồi, Tiêu Nghiêu ngồi ở chủ vị, bên cạnh là Thái Hân cùng Tô Uyển Nghi,
ngay cả Chu Uyển chưa có phân vị cũng có mặt.
Lúc nào thì thấy Nhị Cẩu Tử thoải mái như vậy?
Nàng tránh ở sau núi giả cách đó không xa, chu miệng, tức giận đến
mức sắc mặt biến thành màu đen.
"Mau đi đi! Ai gia canh chừng cho ngươi, một khi có gió thổi cỏ lay gì
đó, ai gia lập tức đi ra ngoài bảo hộ ngươi!" Cao Thái hậu không cho phép
nàng lùi bước, hạ thấp giọng nói với nàng một câu, sau đó liền trực tiếp
duỗi tay đẩy nàng một cái.
Tần Phiên Phiên rốt cuộc cảm nhận được Thiết Sa Chưởng của Cao
Thái hậu, vừa cảm thấy phía sau lưng đau nhức, cả người liền bị đẩy nhào
ra ngoài.
Bỗng nhiên có người nhảy ra, mấy người ở đình hóng gió kia tất nhiên
đều đặt hết lực chú ý lên trên người nàng, Tiêu Nghiêu híp híp mắt, không