ĐỘC THÂN CẦN YÊU - Trang 117

lao động ngoại tỉnh ưa chuộng. Chẳng rõ vì áo không đủ ấm hay vì
sợ mà nó hơi run run. Nhã còn đang tự hỏi nó có quan hệ thế nào
với kẻ cục cằn đứng gần quầy thì đã giật mình vì một tiếng quát
xẵng:

- Vào đây mau lên! Mày còn đứng đấy làm gì?

Thằng bé vẫn cúi gằm mặt, rón rén đi vào. Lúc này Nhã mới để

ý là hai tay nó thu ra sau lưng, như đang giấu vật gì. Thằng bé còn
đang chần chừ chưa nhúc nhích tay, người đi cùng đã túm nó lại,
giằng cái hộp có bọc giấy hoa và thắt nơ nhưng đã bẹp rúm trong
tay nó, đặt lên quầy. Rõ ràng anh ta đã cố nhẹ tay, nhưng Nhã vẫn
cảm thấy chiếc hộp bẹp thêm một chút.

- Em tôi nó lấy cái này của hàng cô, tôi đem nó qua trả lại và

xin lỗi – Anh ta nói nhanh, sự ngập ngừng và quẫn bách hiện rõ
trong đôi mắt vằn đỏ.

Nhã mở chiếc hộp, thấy một chiếc khăn lục chấm bi của hãng

G, món đồ mà cách đây ít hôm shop bị mất. Nhã cầm chiếc khăn,
vừa muốn khóc vừa muốn chửi một câu thật ác. Chiếc khăn hàng
hiệu có giá tiền bằng cả tháng lương nhân viên của shop Nhã đã bị
cắt mác, bị vò nhàu nhĩ, lại còn dính mấy vết dầu mỡ, như miếng giẻ
lau xe.

- Ba triệu! – Nhã gằn giọng.

Ánh mắt của hai vị khách không được chào đón cùng đổ dồn

vào Nhã.

- Khăn này giá ba triệu! Giờ nó nát tươm thế này, các người

nghĩ còn ai mua nữa?

- Đúng là nó có bị nhàu và bẩn – Người anh cố gắng nói bằng

giọng nhũn nhặn nhất – Tôi xin trả hết tiền giặt là.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.