ĐỘC TÌNH - Trang 198

CHƯƠNG 33

Không yên lòng từ sau cuộc điện thoại của Tô Tự, Lê Họa lập tức viện cớ
xin phép mẹ để ra ngoài. Ra khỏi cửa, cô thở một tiếng nhẹ nhõm, phát
hiện ra bản thân không hề thích ở đây. Trước kia cảm giác không rõ ràng
như vậy, nhưng khi trông thấy mẹ cười với dượng và Mộc Tinh, cô bỗng
thấy mất mát. Ai cũng phải có cuộc sống riêng của mình đúng không? Lúc
trách móc người khác không quan tâm mình, cũng nên ngẫm lại có phải
mình yêu cầu quá cao hay không?

Lần này bước vào đây, cô không cảm thấy thoải mái chút nào. Nguyên
nhân không phải là thái độ của Dương Uất Nhiên, không phải sự ăn ý của
ba người nhà họ, tất cả là bởi tấm thẻ cô cầm trên tay. Cô cảm thấy bỏng
tay, rất bỏng. Kỳ lạ là, khi Lộ Thiếu Hành đưa cho cô, cô không hề từ chối.
Cô thật đúng là chỉ giỏi huênh hoang, vừa muốn giữ lòng tự trọng, vừa
không có can đảm từ chối tiền của anh. Chính là tiền, một thứ trần tục, và
cô thì không thể từ chối được thứ trần tục ấy.

Thái độ của Lộ Thiếu Hành lúc ấy rất bình thường, không hề tỏ ra khinh bỉ
cô. Nhưng cô không biết điều, vẫn thấy chưa đủ.

Khi Lộ Thiếu Hành đặt tấm thẻ vào tay cô, cô cảm thấy mình giống một tên
tội phạm. Tên tội phạm bán con lấy tiền, mang tình cảm ra bán cho Lộ
Thiếu Hành. Vậy mà cô không hề từ chối, càng không muốn từ chối.

Cô mang tấm thẻ đến cho Dương Uất Nhiên. Cả bà và Mộc Trấn đều rất
mừng rỡ, thậm chí Mộc Trấn sẵn sàng chuyển một ít cổ phần công ty sang
cho cô. Cô đã thẳng thừng từ chối. Sắc mặt của cô không lấy gì làm hứng
thú, Mộc Trấn đành nói qua loa vài câu về tình hình công ty, rồi hứa sẽ mau
chóng trả tiền lại cho cô.

Nếu cô nhớ không nhầm thì lần trước ông ta cũng nói với cô y chang vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.