ĐỘC TÌNH - Trang 196

Lê Họa gật đầu.

Thời gian mang thai, Lê Họa không ăn nhiều hơn bình thường là mấy, cũng
không có phản ứng nghén như mọi người.

Bụng cô lớn dần, tâm trạng cũng ngày một tốt hơn. Cô sắp được chào đón
một sinh mệnh mới đến với cuộc đời mình. Ngày cô nhập viện chuẩn bị
sinh cũng là ngày cơn bão tuyết ập đến thành phố. Tình trạng mất điện diện
rộng khiến cho người dân hoang mang.

Tô Tự phải nhờ vả người quen để giúp Lê Họa vào viện, trong bệnh viện có
máy phát điện chuyên dụng. Con của cô vẫn ổn, không ai nói với cô đứa bé
có vấn đề gì cả.

Khi Tô Tự nắm chặt tay cô, cô có thể cảm nhận được đứa bé đã ra khỏi cơ
thể mình. Cô chờ đợi tiếng khóc cất lên, nhưng không nghe thấy bất kỳ âm
thanh nào.

Sự nhu nhược của cô ngăn cản cô mở miệng hỏi tại sao. Cô tự huyễn hoặc
rằng mình đang mê man nên không nghe thấy tiếng khóc của con. Chỉ cần
ngủ một giấc, khi tỉnh dậy, cô sẽ trông thấy con mình.

Khoảnh khắc mở mắt ra, rốt cuộc cô đã không thể lừa dối bản thân thêm
được nữa.

Con của cô…

Cô nhìn chằm chằm Tô Tự: “Con đâu?”.

Cô muốn được gặp con mình, muốn học may áo bông cho con, muốn nói
với nó câu "mẹ yêu con". Cô muốn nói cho nó biết, vì muốn cho con một
cuộc sống tốt mà cô đã học nấu ăn, hiện giờ cô có thể làm tốt nữ công gia
chánh. Cô muốn nói, cô sẽ không ràng buộc con, sẽ làm hết sức để con có
một cuộc sống tốt đẹp. Kế hoạch ấy của cô còn chưa kịp bắt đầu thực hiện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.