ĐỘC TÌNH - Trang 101

CHƯƠNG 16

Không biết có cơn gió nào thổi qua, cô cảm thấy mặt mình lạnh buốt như
chạm vào băng. Thật ra, Lộ Thiếu Hành cũng chẳng khác một cơn gió thổi
vào thế giới của cô. Trong khi cô tưởng rằng cơn gió ấy đã bay đi rất xa, thì
nó lại một lần nữa ùa về mà không một dấu hiện báo trước. Từ trước đến
giờ luôn như vây, cô hoàn toàn rơi vào trạng thái bị động, chỉ có thể đón
nhận, không còn sự lựa chọn nào khác.

Dù sao cũng chỉ là một cơn gió, đã bỏ đi rồi, vì sao còn quay lại?

Dù sao bọn họ cũng chẳng là gì của nhau, chẳng có gì với nhau.

Lần đầu tiên Lê Họa trông thấy Lộ Thiếu Hành là khi cô đi điểm danh hộ
một chị khóa trên. Buổi học khá thú vị, giảng viên cũng không chỉ cầm
sách nói mấy điều nhạt nhẽo như những người khác, mà kể về trải nhiệm
thực của bản thân. Thầy còn nói, những điều viết trong sách bây giờ chẳng
có nhiều ý nghĩa, có học thì vài ngày sau cũng sẽ quên, sẽ tốt hơn nếu học
những cái sau này ra ngoài xã hội có thể dùng được. Rất rõ ràng, câu nói ấy
của giảng viên đã nói lên tiếng lòng của số đông sinh viên, khiến một vài
người đang nghịch điện thoại cũng bắt đầu ngẩng lên chăm chú nghe giảng.
Không những thu hút sự chú ý của sinh viên, người thầy đó còn khiến sinh
viên thoải mái nói về các vấn đề khác như công việc, lương bổng, tình
cảm,...

Lê Họa nhìn xung quanh, thấy mọi người đều đang nghiêm túc lắng nghe,
cảm giác mình cứ ngồi đây cả tiết học cũng chẳng có vấn đề gì. Ánh mắt vô
tình lướt qua hàng ghế cuối cùng, cô hơi sửng sốt, bạn nam đó đang gục
đầu xuống bàn ngủ. Khi giảng viên điểm danh, người con trai ấy ngẩng đầu
lên đáp một tiếng. Mái tóc trước trán xoăn lại vì bị ép xuống bàn, trông vô
cùng dễ thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.